Tuy rằng không phải là phát hiện gì trọng yếu, nhưng vụ án lại nhờ sựtinh tế của Đỗ Hà mới có được tiến triển hoàn toàn mới. Chỉ là một bướcnhỏ nhưng cũng đã có được manh mối, có thể từ chỗ hiện trường phát sinhdẫn dắt tới đoạn đường đến phòng bếp.
Phổ Huệ bị câm điếc tạo thành phiền toái thật lớn cho bọn họ, nhưng ở điểm này lại giúp họ tiết kiệm được không ít thời gian.
Chính bởi vì Phổ Huệ bị câm điếc, hắn sẽ không thể nghe được chuyện kỳ quáigì xảy ra, chỉ có thể dùng ánh mắt đến xem, phạm vi tầm mắt luôn là cóhạn.
Đỗ Hà đi tới chỗ đặt thi thể Phổ Huệ, xin lỗi một tiếng, đưa tay mở miệng hắn, nhìn vào bên trong, trong răng có lưu lại chút đồvật, chỉ vì nhiễm máu nên hiện ra màu đỏ.
Hắn buông tay cười nói:
- Trong miệng Phổ Huệ còn lưu lại đồ ăn, không sai. Đây không phải một cuộc mưu sát mà chỉ là một cái chết ngoài ý muốn.
Đoạn Kiền Chí nghi hoặc:
- Vì sao nói như vậy? Thói quen của Phổ Huệ ở trong chùa ai cũng biết,hơn nữa cũng không khó hỏi thăm. Đêm dài yên tĩnh, đúng lúc là cơ hộibáo thù.
- Không có khả năng!
Đỗ Hà tự tin lắc ngón tay nói:
- Phổ Huệ bị đói tỉnh nên đi ra ngoài tìm thức ăn, đổi lại cách nói khác, nếu Phổ Huệ không bị đói tỉnh, hoặc lúc gần tối hắn được ăn no, vậy hắn không cần ra ngoài trộm tìm thức ăn. Phổ Huệ có thói quen bị đói đi tìm thức ăn ban đêm, cũng không nhất định mỗi đêm đều cần phải đi, mấu chốt là vì việc đói bụng của hắn không có thời gian cố định. Cũng tức lànói, hắn có thể tỉnh lại ở giờ Tý, hoặc giờ Dần, hay giờ Mão, cũng cóthể ngủ thẳng đến sáng! Nếu thật muốn giết Phổ Huệ, một sát thủ ngu ngốc thế nào cũng không thể chờ bên ngoài cả đêm lại không biết chắc giờ nào khi nào hắn sẽ đi ra. Cho nên trước tiên có thể bài trừ là vì báo thù,chỉ còn lại là chuyện xảy ra ngoài ý muốn mà thôi.
Đoạn Kiền Chí gật đầu đồng ý phán đoán của Đỗ Hà, mở miệng nói:
- Đến phòng bếp!
Đỗ Hà nói:
- Quyết đoán chính xác…
Trong miệng Phổ Huệ còn lưu thực vật, cũng tức là nói buổi tối hắn có đi quaphòng bếp, ăn vụng được đồ vật. Theo chỗ cuối cùng hắn xuất hiện mà điều tra chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Phòng bếp cùng khu nhà ởcủa Hoằng Phúc Tự cũng không cách xa nhau bao nhiêu, chuyển đông rẽ tâykhoảng chừng tám trăm thước là đến.
Phạm vi diện tích của phòng bếp thật lớn, khoảng chừng hai sân bóng rổ, bên trong chất đầy tạp vật.
Đoạn Kiền Chí tìm tòi bên trong phòng bếp, Đỗ Hà vẫn đứng bên trong cửa bếp, ẩn thân mình, không ngừng thò đầu ra ngoài thăm dò.
- Tỷ phu, ngươi làm gì vậy?
Cao Dương thấy Đỗ Hà giống như làm kẻ trộm, trừng trừng ánh mắt, tràn ngập tò mò.
Trường Nhạc cũng kỳ quái nhìn trượng phu của mình, không hiểu hành động quái dị của hắn.
Đỗ Hà ha ha cười:
- Ta chỉ thử làm một ít việc mà Phổ Huệ có thể đã làm. Mọi người nghĩxem, trời tối như vậy, không thắp đèn khẳng định không thể nhìn thấyđường đi. Mà đèn ***g ở trong đêm tối quá mức rõ ràng, từ rất xa liền có thể nhìn thấy. Hung thủ giết Phổ Huệ rõ ràng đang làm việc gì đó khôngmuốn người biết, tinh thần hắn đang khẩn trương cao độ, không có khảnăng không chú ý đến. Một khi chú ý hung thủ sẽ kịp ẩn núp đi. Như vậycó thể tránh khỏi bị người phát hiện, cũng không cần phải giết ngườidiệt khẩu.
Cho nên ta cảm thấy được chỉ có một khả năng, Phổ Huệđã đi tới phòng bếp, hơn nữa tìm được thực vật nào đó, vì không muốn bịngười phát hiện nên hắn tắt đèn, ở trong bóng tối ăn cơm.
Có thểnghĩ xem, tâm tình của hắn lúc đó vừa khẩn trương lại vừa cao hứng, vừaăn vừa đưa mắt nhìn quanh bốn phía, rất sợ bị người phát hiện. Mà lúcnày hung thủ làm việc gì đó bí mật vừa lúc rơi vào trong tầm mắt PhổHuệ, hắn thường bị khi dễ, có thể thấy được tính cách thật yếu đuối, sợbị người phát hiện nên ẩn núp đi.
Nhưng người đều có lòng hiếukỳ, Phổ Huệ cũng không ngoại lệ…Khi hắn phát hiện mục đích của hung thủkhông phải bắt kẻ trộm như hắn, liền nảy sinh ý tưởng phải xem đến tộtcùng là hung thủ đang làm gì, vì ý nghĩ này rất có thể hắn ẩn núp ở cửabếp hoặc địa phương nào đó để nhìn trộm hung thủ, cuối cùng bị hắn nhìnthấy được bí mật kia, đồng thời cũng bại lộ chính mình, vì thế tạo thành họa sát thân!
Hắn nói xong ánh mắt rơi vào bên trái mái hiên,chợt phát hiện trên khung cửa có vết trảo, tiến lên quan sát, khung cửabằng gỗ, niên đại đã lâu năm, ít nhất phải hai ba mươi năm lịch sử,nhưng vết trảo lại mới tinh, rõ ràng chỉ mới bị trảo mấy ngày.
-Đoàn huynh đệ, ngươi cho người kiểm tra xem trong móng tay Phổ Huệ códính vụn gỗ hay không, nếu có liền chứng minh hắn ở nơi này phát hiện ra hung thủ, bởi vì nhìn thấy được chuyện gì đó đáng sợ không tự giác bàntay dùng lực trảo ra dấu vết này!
Đoạn Kiền Chí không chút do dựcho bộ khoái đi kiểm tra, chỉ thoáng chốc bộ khoái đã quay lại hồi báotrong móng tay Phổ Huệ đúng thật có dính chút ít vụn gỗ.
Đỗ Hà cười tự tin:
- Lập tức tìm quanh sân, trong viện này nhất định có lưu lại manh mối cho chúng ta, bất cứ chỗ khả nghi nào cũng không thể buông tha!
Sân viện bên ngoài rất rộng, là địa phương cung cấp cho tăng nhân dùng cơm, là nơi rèn luyện lúc sáng sớm.
Theo hiệu lệnh của Đỗ Hà, Đoạn Kiền Chí dẫn theo một nhóm bộ khoái triển khai tìm tòi khắp trong sân.
Từng tấc từng tấc một, mỗi một địa phương khả nghi đều không buông tha.
Đột nhiên Vương Hưng kinh nghi kêu lên một tiếng.
Ở góc sân viện sát phòng bếp có một nhà kho lớn. Bên trong kho chuyêndùng chứa củi, hiện nay đã hết củi, chỉ còn lại căn phòng trống trải.
Đỗ Hà nghe được tiếng hô của Vương Hưng liền cùng Đoạn Kiền Chí đi tới.
Vương Hưng không ngừng vạch chân dưới mặt đất, biểu tình trên mặt thật cổ quái, chợt ngẩng đầu nói:
- Bên dưới mặt đất có cổ quái, có dấu vết bị người sửa sang. Tuy rằng che giấu rất tốt nhưng vẫn có thể nhìn ra được ít manh mối…
VươngHưng làm bộ khoái đã bốn mươi năm, tuy hắn gọi Đoạn Kiền Chí là đại canhưng lại lớn hơn Đoạn Kiền Chí tới hai mươi mấy tuổi.
Đoạn KiềnChí được người kính phục cũng không phải trình độ xử án của hắn cao minh thế nào, mà là tính cách không sợ trời không sợ đất, dám đem bất luậnkẻ nào kéo xuống đài. Luận tuổi tác, ba vị bộ khoái Ngụy Cường, Tôn Phàm cùng Vương Hưng đều có kinh nghiệm phong phú vượt trên Đoạn Kiền Chí.
Kinh nghiệm điều tra của Vương Hưng thật phong phú, đối với từng chi tiếtnhỏ cũng có thiên phú vô cùng, hắn nhìn thấy nhà kho bên cạnh bếp liềntự mình đến tra xét, rất nhanh liền phát giác ra dị thường.
Đỗ Hà đi tới vựa củi, tinh tế quan sát quả nhiên phát hiện đúng như lời Vương Hưng, bên trong nhà kho có chút dị thường, che giấu rất tốt, nếu khôngphải Vương Hưng có trực giác mẫn tuệ vượt hơn người thường, thật khó thể nhìn thấy được dấu vết nhỏ nhặt này, dù là Đỗ Hà cũng có thể sơ sót bỏqua.
Đây cũng chính là câu nói mỗi người đều có sở trường riêng của mình đi.
- Đào lên!
Đỗ Hà nhìn thoáng qua phương hướng phòng bếp, nếu hung thủ đem thứ gì đóchôn ở nơi này, Phổ Huệ trốn trong phòng bếp hoàn toàn có thể nhìn thấy.
Trong phòng bếp vừa lúc có dụng cụ đào móc, Vương Hưng cũng đích thân làmviệc. Hắn có kinh nghiệm về phương diện này, xuống tay không nặng là vìmuốn bảo hộ vật chứng bên dưới, nhưng vẫn có thể duy trì được tốc độnhất định. Không bao lâu, Vương Hưng đã phát hiện cây cuốc chạm phải vật gì đó, vì vậy càng thêm cẩn thận.
Đẩy ra đất cát, bên dưới là một bàn chân, bàn chân của một nữ nhân.
- Thi thể!
Đỗ Hà cùng Đoạn Kiền Chí liếc mắt nhìn nhau, cùng nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
- Lại là một cỗ thi thể!
Trong mắt Cao Dương cũng lộ ra một tia ngưng trọng, ban đầu nàng chỉ là vìthích thú, nhưng thấy cỗ thi thể thứ hai xuất hiện, ngay bản thân nàngcũng cảm thấy trầm trọng.
- Đúng là hung án liên hoàn…
Đỗ Hà thở hắt ra nói:
- Đem thi thể mang lên, tra xét thân phận của nàng, gọi người tới khám nghiệm tử thi…
Trong bất tri bất giác Đỗ Hà đã trở thành người chủ đạo vụ án, mỗi một mệnh lệnh đều được nghiêm chỉnh chấp hành đi xuống.
Thi thể được đào móc ra hoàn hảo không chút tổn hao, tuy rằng bùn đất làmvấy bẩn khuôn mặt thi thể, nhưng nhìn vào dung mạo cũng không khó nhậnra nữ tử là một mỹ nhân.
Đoạn Kiền Chí phân tích:
- Nếu như không ngoài ý liệu, Phổ Huệ vì phát hiện hung thủ giấu thi thể nên bị giết diệt khẩu.
Đỗ Hà gật đầu đồng ý, liếc mắt nhìn chung quanh, vừa nhìn thấy vết tíchcủi khô chất đống, lại đem một ít tình huống suy diễn trong lòng, nói:
- Hung thủ tính kế thật tốt, củi trong kho đã hết, không cần qua hai ngày sẽ phải mua củi mới, từ vết tích mà xem đến lúc đó sẽ có thật nhiều củi tới mấy ngàn cân chồng chất lên nơi này, khi đó muốn phát hiện thi thểcàng thêm muôn vàn khó khăn. Theo như tình huống này hung thủ là ngườitrong chùa, chỉ là không biết có thâm cừu đại hận gì mà phải hạ sát thủvới nữ nhân này như thế.
- Đỗ lang, tướng công nhìn xem bụng của cỗ thi thể…
Trường Nhạc giống như phát hiện ra điều gì, trên mặt thoáng hồng, lập tức biến đổi thành phẫn nộ mơ hồ.
Ánh mắt Đỗ Hà nhìn lên bụng thi thể, cũng phát hiện bụng nữ tử hơi gồ lên,thân thể người chết lại hơi gầy, không có dấu hiệu bị béo phì, chẳng lẽ…
- Một xác hai mạng…
Lời này vừa thốt ra trong miệng Đỗ Hà, mọi người cẩn thận quan sát liềnphát hiện ra tình huống, hiện trường liền biến thành rét lạnh.
Nhân loại đều luôn có một dạng cảm xúc đồng nhất, nữ tử cùng hòa thượng bịgiết chết tuy trong lòng mọi người đều có bất mãn, nhưng cũng không đếnnỗi quá mức. Nhưng hiện tại phát hiện hung thủ ngay cả hài nhi chưa sinh ra cũng giết, loại cảm xúc phẫn nộ không tự chủ được liền dâng lêntrong lòng.
- Tên hung thủ chết tiệt kia, để cho bổn công chúa biết được là ai làm, tuyệt không buông tha cho hắn…
Ngay cả Cao Dương cũng phẫn nộ vung nắm tay.
Đỗ Hà nói:
- Nữ tử này chết trong chùa, hẳn có người nhận thức nàng, trước khi khámnghiệm tử thi chúng ta điều tra thân phận nàng trước đã…
Thân phận nữ thi rất nhanh đã được hòa thượng trong chùa nhận thức ra.
Có thể nói toàn bộ tăng nhân trong chùa đều biết được thân phận của người chết.
Nàng là tín đồ quen thuộc của Hoằng Phúc Tự, cũng giống như gian thươngKhổng Tú kia, luôn cúng tiền dầu vừng rất nhiều. Mỗi tháng nàng đều ởlại Hoằng Phúc Tự vài ngày, nói là muốn cầu phúc cho người nhà.
Tên của nàng không bao nhiêu người biết, chỉ biết nàng được gọi là Nam phunhân, là tiểu thiếp của thương nhân Nam Hồng nổi tiếng thành Trường An.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]