Đỗ Hà, Lý Khác đang chờ ở trong sảnh.
Tiếng bước chân nhẹ nhàngvang lên rồi một nữ tử tuyệt mỹ mặc áo dài bằng lụa trắng như tiên tửtiến vào. Nàng búi tóc hình chim én, trên đầu cài trâm, tư thái ưu nhãmỹ lệ.
Người tới chính là Từ Tuệ.
Lý Khác khẽ sững người.
Đỗ Hà cũng khẽ giật mình, Đường phong cởi mở, nữ tử phương bắc đều chịuảnh hưởng nên y phục khá bộc lộ. Tuy không phải đến mức lộ ra nửa ngựcnhư phim thời sau nhưng cũng bộc lộ đầy đủ dáng người quyến rũ. GiangNam xa xôi, phong khí Đường triều cũng không ảnh hưởng hoàn toàn đến đây nên phần lớn nữ tử đều ăn mặc kín đáo, không nhìn ra đến tột cùng.
Khí chất Từ Tuệ không giống với Trường Nhạc cao quý, Lý Tuyết Nhạn linhđộng, Vũ Mị Nương yêu mị mà là vẻ ôn nhu đặc hữu của vùng sông nướcGiang Nam. Loại mỹ cảm này rất khó thấy ở phương bắc nên càng làm Đỗ Hàkinh diễm.
Từ Tuệ có chút thấp thỏm, vừa mới nghĩ đến Đỗ Hà thì đối phương đã tìm đến cửa khiến nàng khó tránh khỏi cảm xúc khác thường.
- Từ Tuệ bái kiến Ngô Vương, Đỗ đại nhân.
Nàng nhẹ nhàng cúi đầu, duyên dáng mà không mất đi lễ tiết.
Lý Khác định lực phi phàm, tuy là Từ Tuệ dung mạo tịnh lệ khuynh đảo nhưng không đánh mất phong phạm Vương gia:
- Từ cô nương, miễn lễ.
Đỗ Hà cười nói:
- Từ cô nương, ngày đó từ biệt ở Tô Châu không ngờ còn có ngày gặp lại ởTrường An, thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150781/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.