[Lan Đình tập tự] rất ngắn, không hề dài, chỉ ngắn ngủi mộttrang, hai mươi tám dòng, ba trăm hai mươi bốn chữ nhưng đạt tới đạithành của thư pháp. Phàm là nhà thư pháp, chỉ cần thấy qua phiên bản của [Lan Đình tập tự] đều nói là cổ kim đệ nhất.
Đó là bọn họ chỉ mới thấy được bản mô phỏng của [Lan Đình tập tự].
Bút tích sau khi được Lý Thế Dân cất giữ thì sau đó không rõ.
Dù phỏng chế cùng bút tích thực có khác biệt rất lớn nhưng dù thế thì qua1500 năm cũng không có một vị thư pháp danh gia có thể vượt qua, đượcxưng là Trung Quốc thư pháp đệ nhất thiếp, cổ kim đệ nhất hành thư. Giátrị của bút tích thực không cần phải nói.
Hôm nay Đỗ Hà có may mắn xem qua [Lan Đình tập tự] do chính tay Vương Hy Chi ghi lại.
Trước kia hắn cho là chữ mình tuy kém Thư Thánh Vương Hi Chi nhưng không kémbao nhiêu, hôm nay tận mắt nhìn thấy mới biết ngoài người có người,thiên ngoại hữu thiên, chính mình cơ hồ trở thành ếch ngồi đáy giếng.
Nhìn xem [Lan Đình tập tự] trong tay, trong đầu Đỗ Hà hiện ra một câu thơcủa Tào Thực “Phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long, vinh diệu thucúc, hoa mậu chũn tùng. Phảng phật hề nhược khinh vân chi tế nguyệt,phiêu diêu hề nhược lưu phong chi hồi tuyết”. Đây là câu thơ tả mỹ nữtrong [Lạc Thần phú] nhưng có thể dùng cho chữ của Vương Hi Chi. Nhấtbút nhất họa tràn ngập tú khí, xuất phát từ tự nhiên, dùng bút tù mịphiêu dật; Thủ pháp đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150773/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.