Hắn hoàn toàn không biết chính tâm cảnh như vậy, sau này chính là mấuchốt tiến lên con đường huy hoàng. Vạn vật thế gian, si mê cũng khôngphải chuyện tốt, phàm là chuyện gì cũng nên thoải mái mới là then chốt,Như Trí Vĩnh vậy, vì luyện chữ, hắn tự nhốt mình trong một tiểu lâu, bamươi năm không bước chân ra bên ngoài, tuy rằng luyện thành thư pháptuyệt đẹp, nhưng luyện chữ cho đến chết, mất đi linh tính.
- Đỗ lang!
Trường Nhạc bưng một chén trà bước vào, mỉm cười đi tới gần hắn.
Đỗ Hà hạ bút lông, đặt chén trà sang bên cạnh, ôm ái thê vào trong lòng, cười nói:
- Ta đang cảm thấy buồn chán, nào, nàng cùng luyện chữ với ta, vi phu sẽ dạy nàng thể chữ Đỗ.
Hắn thông suốt ý niệm, cả người cũng thấy nhẹ nhàng.
Trường Nhạc giãy dụa thoát khỏi ***g ngực Đỗ Hà, cười nói:
- Chàng đừng náo loạn, có chính sự đây... Đây là thiệp mời của Trử ToạiLương, Trử đại nhân đưa tới, tựa hồ có chuyện gì. Trử đại nhân là rườngcột nước nhà, hay là có chính sự gì...
Trường Nhạc là một nữ tửcông tư phân minh hiếm có. Cũng chính vì như vậy, nàng từ trước đến nayvốn rất dịu hiền, mới có thể công nhiên đối lập với vị đại ca Lý ThừaCàn ở Hoằng Phúc tự như vậy.
Đỗ Hà ngây người, Trử Toại Lương xác thực là trọng thần trong triều, cũng có thể xem là rường cột nước nhà,nhưng hắn có tư tưởng bảo thủ, thường đối lập với Đỗ Hà, hai người gặpnhau cũng không vui vẻ gì, Trử Toại Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150766/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.