Vương Hưng, Tôn Phàm lần lượt gật đầu, Vương Hưng nói:
- Ngoạitrừ hắn ra, ta không nghĩ ra bất cứ kẻ nào có thủ đoạn này... Ta làm bộkhoái gần hai mươi năm, còn không để ý bất cứ tên trộm nào. Nhưng tênĐạo Soái đó, hiện tại nhớ lại trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi. Tám nhà Hạ Lan, mỗi nhà một hướng, kéo dài hơn mười dặm, cưỡi ngựa cũng phải cầnhơn một giờ, nhưng tên Đạo Soái đó chỉ dùng chưa đến một giờ, đã đánhcắp tất cả bảo bối quý giá của tám nhà Hạ gia, tốc độ giống như quỷ mị,có nghĩ cũng không dám nghĩ….Đúng rồi, Đoạn đại ca, ngươi hành tẩu giang hồ, có biết nhân vật giang hồ nào giống như vậy không?
Đoạn Kiền Chí lắc đầu nói:
- Trên giang hồ người dùng khinh công hành tẩu không ít, nhưng có thể làm được như vậy, thật sự không có.
Hắn ngừng lại một lát, nói tiếp:
- Đây là một vụ án kỳ lạ, như vậy đi, các ngươi chia ra hỏi một số hạnhân trong phủ, xem có thể tìm thấy đầu mối nào không. Ta vào thiên laomột chuyến, sư phụ kiến thức rộng rãi, có thể hắn biết người như vậycũng không biết chừng.
Đỗ Hà ở một bên lẳng lặng lắng nghe, thấybọn họ chuyển tất cả đầu mối về phía mình, âm thầm cười khổ, cũng khôngbiết nói gì. Kẻ đứng phía sau đã nhắm chuyện này vào hắn, trừ phi hắnnói ra bản thân chính là Đạo Soái, nếu không nói cái gì cũng không thểgiải trừ hiềm nghi này.
Hắn cũng không ở lại Ngu phủ lâu, sau khi Đoạn Kiền Chí rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150763/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.