🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đỗ Hà vẫn nghe Lô Tử Kiến, Thôi Trung Bình, Trịnh Thiên Phàmthương nghị làm sao thuyết phục hai đại thế gia còn lại, vừa nghe hắnvừa cười nhẹ trong lòng. Năm đại thế gia, đồng khí liên chi, cùng tồntại nhiều năm, quan hệ đều lợi ích lẫn nhau, lẫn nhau cũng có họ hàng.

Cũng không phải Ngũ Nhạc kiếm phái trong “Tiếu Ngạo Giang Hồ”, gọi là đồngkhí liên chi kỳ thật mỗi người đều có mục đích riêng muốn đạt được.

Hiện giờ trong năm đại thế gia đã có ba nhà sẵn sàng góp sức cho Lý Thái,còn lại hai nhà mặc dù còn chưa tham gia, nhưng ngày tháng họ đến nhờcậy Lý Thái cũng đã không bao xa.

Đỗ Hà thật sự không lòng dạ nào đi nghe những chuyện này, nếu không phải “Lan Đình Tập Tự” đang nằmtrong tay Lô Tử Kiến, hắn cũng đã quay đầu bỏ đi. Nhưng hắn hoàn toànkhông thể tưởng được sau khi Thôi Trung Bình cùng Trịnh Thiên Phàm rờiđi, lại từ trong miệng Lô Tử Thiên nghe được tin tức chấn kinh như thế.Dù tính tình hắn có trấn định thế nào, trái tim cũng muốn nhảy ra khỏi***g ngực.

Phản ứng của Đỗ Hà vẫn còn rất tốt.

Ngay cả lão hồ ly Lô Tử Kiến dù đã sống qua tám mươi năm, gặp qua vô số trường hợplớn cũng kinh ngạc tới mức ngồi thẳng lên, vẻ mặt không thể tin.

Muốn phát động biến cố Huyền Vũ Môn lần nữa!

Một câu thật khủng bố, quá mức kinh người.

Từ xưa tới nay, cung đình chính biến đều mang theo ý nghĩa huyết tinh, tàn nhẫn, đây là một chuyện làm người bình thường khó thể tưởng tượng.

Lý Thế Dân phát động chính biến Huyền Vũ Môn dùng đại giới cực lớn lấyđược thắng lợi lớn nhất, đây là chuyện chưa từng có từ xưa tới nay. Tấtcả chuyện này phải quy công ở Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Trưởng TônVô Kỵ đã trù hoạch, còn có Uất Trì Cung, Trương Công Cẩn dũng mãnh thiện chiến.

Hiện nay thiên hạ quy tâm, lấy thực lực hiện tại của LýThừa Càn, muốn nói theo phụ hoàng phát động biến cố Huyền Vũ Môn, hậuquả liền có thể tưởng tượng.

- Việc này không phải việc nhỏ, Tử Thiên ngươi không thể nói bậy!

Nét mặt già nua của Lô Tử Kiến biến thành trắng bệch, dự liệu ra kết quả khiến cho hắn không rét mà run.

Đỗ Hà cũng là như thế, trong ký ức của hắn Lý Thừa Càn quả thật có lòngmuốn phát động chính biến, hiện giờ lịch sử lại muốn tái diễn sao?

Lô Tử Thiên lắc đầu cười khổ:

- Vấn đề nghiêm túc như vậy tằng tôn nhi thật không dám nói bậy. Thái độlàm người của Lý Thừa Càn bá đạo, có tính cách duy ngã độc tôn. Tathường nghe hắn nói nếu như ta làm hoàng đế, sẽ dùng thanh kiếm trongtay ta giết hết toàn bộ những kẻ làm trái ý ta khắp thiên hạ. Tính cáchcủa hắn là như thế, nguyên trước kia bởi vì có Trưởng Tôn Vô Kỵ kiềm chế nên hắn không làm ra hành vi thiên khích nào. Mà nay Trưởng Tôn Vô Kỵbị nhốt trong phủ, hắn đã mất đi lực trói buộc, Hầu Quân Tập lại là mộtkẻ tài trí cao tuyệt, là một tên điên cả gan làm loạn. Hắn xem chính trị như nơi đánh giặc, khắp nơi khắp chốn áp dụng chủ động, âm thầm pháttriển thực lực, ở trong phủ thái tử nuôi dưỡng gần hai trăm danh tử sĩ,mỗi người đều do Hầu Quân Tập chọn lựa từ trong thân binh, đều là dũngmãnh chiến sĩ lấy mười đánh một.

Năm xưa Lý Thế Dân phát độngchính biến Huyền Vũ Môn, trong tay chỉ vận dụng trăm nhân thủ, hiện giờtrong cung của Lý Thừa Càn lại nuôi tới hai trăm tử sĩ, dụng ý như thếnào há còn cần phải nhiều lời?

Đỗ Hà nghe được lời này thần sắccũng khẽ biến, thái tử ở Đông Cung có quyền lực tuyệt đối, ở trong phạmvi này, ngoại trừ Lý Thế Dân cùng Trưởng Tôn hoàng hậu, bất luận kẻ nàocũng không có tư cách hỏi đến. Vấn đề ở chỗ, Đông Cung cũng giống nhưmột triều đình thu nhỏ, vì rèn luyện năng lực của thái tử, hoàng đế cáctriều đại đều sẽ không xen tay vào chuyện trong Đông Cung.

Điềunày cũng mang theo ý nghĩa, bên cạnh Lý Thế Dân có một quả bom hẹn giờ,tùy thời đều có thể kíp nổ, vừa nghĩ tới đây, trong tim hắn liền cảmthấy lạnh buốt.

Đúng ngay lúc này trong tai lại nghe Lô Tử Thiên nói:

- Tằng gia gia cũng không cần quá mức để ý, những điều này chỉ do tằngtôn nhi suy đoán mà thôi. Trước mắt dù sao Lý Thừa Càn vẫn còn là tháitử Đại Đường, là trữ quân tương lai của Đại Đường, hắn còn chưa tới mứclàm phản ngay lúc này. Huống chi Lý Thế Dân cũng không phải Lý Uyên,không gặp phải tình huống vạn bất đắc dĩ, Lý Thừa Càn sẽ không dám tùytiện động thủ!

Đỗ Hà âm thầm gật đầu, cũng chấp nhận lời nói này.

Trên mặt Lô Tử Kiến vẫn âm tình bất định, đang suy nghĩ chuyện gì, bước qualại vài bước, bỗng nhiên dừng chân lại, đè thấp thanh âm nói:

- Có biện pháp có thể khiến cho Lý Thừa Càn nhanh chóng phát động chính biến!

Hắn cũng không biết Đỗ Hà cũng có mặt, nhưng bởi vì chuyện đang nói quá mức nghiêm trọng, thanh âm áp cực thấp.

Nếu không phải đang thời gian rạng sáng, bốn phía không có tạp âm, nếukhông phải lỗ tai của Đỗ Hà linh hoạt, nhất định sẽ không nghe thấy.

Lão đầu này đang đánh chủ ý quỷ gì?

Trong lòng Đỗ Hà mang theo tia bất an, gừng càng già càng cay, lão hồ ly sống càng lâu càng khó đối phó. Lô Tử Kiến đã hơn tám mươi tuổi, một tộctrưởng, hắn xảo quyệt chưa chắc gì kém hơn Trưởng Tôn Vô Kỵ.

Lô Tử Thiên nhất thời cũng không hiểu được dụng ý của hắn, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn lão giả trước mặt.

Gương mặt già nua của Lô Tử Kiến thập phần nghiêm túc, nói:

- Kỳ thật đem chúng ta bức nhập tuyệt cảnh cũng không phải Đỗ Hà, lạicàng không phải Lý Thừa Càn, Lý Thái, mà là Lý Thế Dân đang ngồi trênngôi vị hoàng đế. Là hắn động ý niệm chèn ép suy yếu chúng ta, vì thếmới để cho Đỗ Hà làm chúng ta bị tổn thương nặng nề. Chỉ cần Lý Thế Dâncòn trị vì một ngày, năm đại gia tộc cũng sẽ không có ngày lành về sau.Vì thế muốn đối phó Đỗ Hà, tính kế Lý Thừa Càn, đến cậy nhờ Lý Thái, xét đến cùng chỉ có một nguyên nhân. Chúng ta không làm gì được Lý Thế Dân, chúng ta chỉ có thể phát triển theo đường vòng. Nhưng hiện tại Lý ThừaCàn lại cấp cho chúng ta một cơ hội, một…

Hắn liếc mắt nhìn Lô Tử Thiên, lành lạnh nói tiếp:

- Một cơ hội để hành thích hoàng đế…

Hắn nắm chặt tay, tiếp theo thấp giọng nói:

- Chỉ cần Lý Thừa Càn phát động chính biến, bức chết Lý Thế Dân, như vậyLý Thái liền có thể lấy lý do báo thù cho cha, đối lập cùng Lý Thừa Càn. Lý Thái muốn thắng Lý Thừa Càn, không thể thiếu sự ủng hộ của chúng ta, đến lúc đó chúng ta đều sẽ trở thành định quốc công thần.

Lời nói như thạch phá thiên kinh từ trong miệng Lô Tử Kiến phát ra.

Lô Tử Thiên đã bị hù dọa đến hoảng sợ, hành thích hoàng đế, đây là chuyện mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Đỗ Hà cũng bị chấn kinh, hai mắt lộ ra hàn ý rét lạnh, hắn hoàn toàn không thể tưởng được Lô Tử Kiến lại có lá gan lớn đến như thế, lại có thể dám tính toán mượn tay Lý Thừa Càn giết hoàng đế Lý Thế Dân. Chẳng lẽ hắnkhông sợ hoàng đế vừa chết, chư vương vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế,lại một lần nữa khiến cho thiên hạ động loạn hay sao?

Có lẽ ởtrong lòng Lô Tử Kiến, thiên hạ có hỗn loạn hay không, sinh tử tồn vongcủa dân chúng cũng không liên quan gì tới bọn hắn!

Bọn họ làm môn phiệt thế tộc, trong tay nắm giữ nhân tài, nhân mạch kể cả kinh tế, mặc dù là thiên hạ đại loạn cũng không thương tổn tới gân cốt bọn hắn,ngược lại sẽ bởi vì động loạn mà lại lần nữa trở thành công thần, pháttriển thực lực của chính mình, làm cho lực lượng thế tộc càng thêm cường đại.

Trong lòng Lô Tử Kiến chỉ có ý nghĩ phát triển thế gia, hoàn toàn không có lợi ích của người trong thiên hạ.

Loại người này mặc dù lộ ra danh hiệu đệ nhất đại nho, nhưng chỉ là một tênhỗn đản thật sự, vì lợi ích gia tộc, chuyện gì cũng dám làm.

LôTử Thiên là đệ nhất nhân hậu bối Lô gia, cũng thật bất phàm, sau thoángkhiếp sợ ngắn ngủi, cũng đã khôi phục lại thái độ bình tĩnh, cảm thấykính nể gật đầu nói:

- Tằng tôn hiểu được, Lô gia chúng ta tồntại nhiều năm, sở dĩ trường thịnh không suy chỉ vì được người đươngquyền trọng dụng. Mà Lý Thế Dân không cho phép môn phiệt chúng ta lớnmạnh, nơi chốn hạn chế chúng ta phát triển, như vậy mới khiến cho Lô gia chúng ta càng ngày càng lụn bại, chỉ có giết chết Lý Thế Dân mới làphương pháp trị tận gốc.

Trong mắt Lô Tử Kiến hiện lên vẻ khenngợi, đây mới thực sự là tử tôn Lô gia, đại nghĩa thiên hạ chỉ là rắmthối, lấy lợi ích của gia tộc làm đầu mới có tư cách làm tử tôn Lô gia,mới có tư cách kế thừa gia tộc, liền nói:

- Lý Thừa Càn cũngkhông ngu dốt, nhưng tính cách của hắn thật dễ dàng bị người nắm nhượcđiểm, bức hắn tạo phản, phát động chính biến sẽ không khó khăn!

Đỗ Hà lẳng lặng lắng nghe, trong mắt sát khí tung hoành.

Lô Tử Thiên trầm tư một lát, nói:

- Tằng tôn có một cách, có thể bức bách Lý Thừa Càn nhanh chóng phát động chính biến. Lý Thừa Càn yêu thích nam phong, chuyện này mọi người đềubiết. Nhưng từ sau khi Lý Thế Dân đánh chết Xưng Tâm, cũng đã chặt đứt ý niệm đó trong đầu hắn. Cho đến gần đây hắn gặp được Biện Cơ hòa thượng, lại quay lại sở thích nam phong này!

Đỗ Hà ngẩn ngơ, không thểtưởng được sự tình lại dính dấp tới Biện Cơ, nghĩ tới dung mạo xinh đẹpcó thể so sánh với nữ tử của hắn, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một thân ảnh, ở ngay cửa hoàng cung Trường An nhìn thấy hình dáng quen thuộc,trên mặt chợt hiện lên nụ cười cổ quái.

Chính là dâm tăng Biện Cơ nhiệt náo ồn ào khắp Trường An sao?

Lô Tử Kiến cũng nghe qua đại danh Biện Cơ.

Lô Tử Thiên gật đầu nói tiếp:

- Nói Biện Cơ là dâm tăng, thật không quá mức. Ban đầu hắn còn thành thật bổn phận, bị Lý Thừa Càn bức bách tới cùng đường chẳng khác gì quả phụbất lực nhưng vẫn nhẫn nhục chịu đựng. Nhưng chỉ sau một thời gian, hắnđã khôi phục bản tính, dựa vào uy thế của Lý Thừa Càn vô pháp vô thiên.Ngoại trừ thái tử phi hắn còn không dám nhúng chàm, toàn bộ những tỳthiếp khác của Lý Thừa Càn hắn đều cấu kết. Lý Thừa Càn đối với việc này chẳng những không quan tâm, lúc hưng trí còn tham gia vào cuộc chơi,nam nữ hoan lạc…

Hắn nói tới đây, trên mặt hiện lên vẻ ghê tởm.

Đỗ Hà nghe xong cũng nổi da gà.

Thanh âm Lô Tử Thiên lại truyền vào trong tai:

- Hiện giờ Lý Thừa Càn cơ hồ thứ gì cũng chia sẻ hưởng thụ với Biện Cơ,có thể thấy được địa vị của Biện Cơ ở trong lòng Lý Thừa Càn là như thếnào. Lý Thế Dân là vua một nước, nếu hắn biết được hành động của Lý Thừa Càn, nhất định sẽ không chịu ngồi yên không quan tâm.

Giữa phụ tử bọn hắn, mâu thuẫn vô số, Lý Thế Dân chỉ cần giận dữ giết Biện Cơ, Lý Thừa Càn nhất định sẽ làm phản!

Việc này ngươi xem rồi làm đi, ngươi là người mà Lý Thừa Càn tín nhiệm, âm thầm thi triển thủ đoạn là chuyện thật dễ dàng.

Lô Tử Kiến tin tưởng mười phần, trong mắt tràn ngập vẻ âm ngoan, hắn tínhtoán đem việc này làm lớn nhiệt náo cho mọi người đều biết, làm chongười người đều biết nhân phẩm của thái tử Đại Đường.

Như vậy sau khi Lý Thừa Càn giết Lý Thế Dân, Lý Thừa Càn cũng sẽ mất lòng dân lâm vào tử địa.

Lô Tử Kiến cũng biết được khả năng của Lô Tử Thiên, lại nói:

- Hết thảy cẩn thận, lấy an nguy bản thân làm trọng!

Hắn vui vẻ nói, đột nhiên thần sắc biến đổi:

- Không xong, ta lại quên mất…ta thấy tính cách của Hầu Quân Tập thật báđạo, ngươi ở bên cạnh Lý Thừa Càn sợ rằng không thể hoàn thành nhiệm vụđã định ra, dự tính cho ngươi trở về.

Vì thế cũng không nói chuyện của ngươi cho Thôi Trung Bình, Trịnh Thiên Phàm bọn hắn.

Nhưng hiện tại ngươi còn cần ẩn núp thêm một đoạn thời gian, hai người bọn họ ổn trọng sẽ không nhiều lời, nhưng Trịnh Thế Mỹ, Trịnh Chỉ Phái lại chỉ có tâm tính hậu bối, lỡ như ngôn ngữ sai lầm sẽ không hay, phải mauchóng cho người thông tri bọn họ mới được!

Sắc mặt Lô Tử Thiêncũng khẽ biến, hắn giả vờ đến cậy nhờ Lý Thừa Càn càng ít người biếtcàng an toàn, nếu để cho người biết nguyên nhân bên trong, sẽ khiếntrong lòng hắn bất an.

- Ta xem không cần!

Ngay khi hai người còn đang thất thần, một đạo nhân ảnh như quỷ mỵ xuất hiện bên trong đại sảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.