Bất tri bất giác, mũi tên của hắn càng ngày càng chuẩn, lực lượng cũngcàng lúc càng lớn. Có một lần, hắn ở trong nũi gặp một con gấu ngựa, đối mặt với gấu ngựa da dày thịt béo, mũi tên của hắn bắn vào tim của gấungựa, uy lực to lớn, có thể thấy được.
Trong lịch sử cũng từngghi chép chuyện này, Đường Cao Tông đã một lần thử tiễn pháp của TiếtNhân Quý, Tiết Nhân Quý dương cung bắn một mũi tên, trực tiếp bắn thủngmột cái áo giáp có khảm năm tầng sắt điệp gia.
Tiết Nhân Quý thu hồi cung tiễn, bình tĩnh trấn định an bài phòng ngự, ngăn chặn lỗ hổng.
Đỗ Hà đã từ tiền tuyến lui về, càng nhiều thời cơ kịch chiến, càng làm cho hắn cảm thấy mệt mỏi. Toàn thân cao thấp của hắn, máu chảy đầm đìa, cảngười giống như từ trong biển máu đi ra ngoài.
Dù sao hắn cũng là chỉ huy toàn quân, thời gian đứng ở tuyến đầu không dài, hắn cần phảilàm ra quyết định toàn cục, làm ra quyết đoán tương ứng.
Căn cứvào tình huống công thủ trước mắt, Đỗ Hà an bài quân lính trợ giúp rấttốt, bổ cứu, làm cho trạng thái của binh lính đạt tới mức tốt nhất, tiếp tục tác chiến.
Nhìn thấy chiến trường hỗn loạn, trên mặt hắncũng không khỏi lộ ra một tia vui vẻ, tuy song phương lúc này khó phâncao thấp, nhưng từ tình hình trước mắt mà phán đoán, bọn họ chiếm cứ ưuthế rất lớn. Dù sao bọn họ là phương phòng thủ, bởi vì cái gọi là "Phuchiến, dũng khí. Nhất cổ tác khí, lại mà suy, ba mà kiệt."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150670/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.