🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mưa to ầm ĩ suốt ba ngày ba đêm, không hề có chút ngừng nghỉ.

ĐỗHà vẫy mạnh áo tơi trên người, chui vào lều lớn trung quân, đôi môi đông lạnh có chút xanh tím, trên người đã ẩm ướt. Mặc dù có áo tơi mặc trênngười, nhưng dưới cơn mưa lớn mãnh liệt cũng không đạt được bao nhiêuhiệu quả, cả người vẫn ướt đẫm như trước.

Hơi lạnh cơ hồ xuyên vào từng lỗ chân lông xuyên tận xương tủy, làm cho người ta có loại cảm giácnhư đưa thân vào hầm băng.

Trong đại trướng có một chậu lửa than, tản lên ánh lửa mỏng manh, La Thông,Tiết Nhân Quý, Tịch Quân Mãi, Phòng Di Ái, Khế Bật Hà Lực đều đang tụtập quanh chậu lửa, trò chuyện sưởi ấm.

Bỏ áo tơi, bên trong chỉcòn lại chiếc quần rộng. Ở trong mùa đông, hắn gần như dùng thân trần ra ngoài, gặp phải ngày mưa thế này, chỉ cần đi ra ngoài có mặc quần áohay không mặc cũng không có gì khác nhau. Nào có nhiều quần áo cho người ta thay đổi, Đỗ Hà liền dứt khoát cởi trần. Cả quân doanh đều là đạinam nhân, cũng không có gì xấu hổ, huống chi còn có áo tơi phủ bênngoài.

- Mau mặc vào đông y, đến đây sưởi ấm, đừng để bị cảm lạnh…

Phòng Di Ái nhường ra một chỗ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm thời tiết quái quỷ.

Vẻ mặt Đỗ Hà cũng cười khổ, hành quân đánh giặc đúng là một việc khổ nhọc. Mưa to đến bất thình lình, làm toàn quân trên dưới đều chịu đủ khổ sở.

Cơn mưa lớn tới quá mức đột nhiên, thời gian lại dài, thế cho nên toàn bộtướng sĩ đều không kịp né tránh, vì vậy tuyệt đại bộ phận quân tốt đềubị rét lạnh, khiến cho hoàn cảnh trời đông giá rét càng tồi tệ gấp mườilần.

Hoàn cảnh này còn kém hơn năm xưa hành quân qua Xích Đình Cổ Đạo.

Vì giảm bớt ảnh hưởng của cơn mưa, Đỗ Hà hạ lệnh cưỡng chế toàn bộ quân sĩ chưa được cho phép không được tự tiện ra ngoài, đồng thời cũng giảm bớt nhân số thủ vệ tuần tra. Nếu như có thể Đỗ Hà cũng rất muốn cho toàn bộ binh mã chui vào lều trại tránh rét, nhưng hắn biết ý nghĩ này khôngphù hợp thực tế.

Tuy rằng trời mưa thật lớn, vô cùng lạnh giá,nhưng không có nghĩa sẽ không có địch nhân xâm phạm, phòng vệ cơ bảnnhất cũng phải được chấp hành.

Vì suy nghĩ cho thân thể của tướng sĩ, hắn cũng sửa lại thời gian tuần tra thủ vệ, làm cho quân tốt cứ sau nửa canh giờ lại đổi một lần, giảm bớt khả năng bọn họ sẽ bị cảm lạnh.Hắn còn nghĩ đem lửa than trong quân tụ tập lại, chủ yếu cung cấp choquân tốt đi tuần tra, cho bọn họ đãi ngộ tốt nhất.

Đây cũng lànguyên do vì sao chư tướng lại cùng sưởi ấm trong lều của hắn, vì giảmbớt lửa than tiêu hao, những đại tướng như bọn họ cũng phải tuân thủ kỷluật, càng không có chút đặc thù hóa.

Đỗ Hà đối với loại hoàncảnh tồi tệ này áp dụng rất nhiều biện pháp hợp lý, nhưng thủy chungkhông cách nào tránh khỏi tổn hại do thời tiết mang đến.

Mỗi ngày lo việc tuần tra, hắn cũng không hề vắng mặt, cho dù gió rét lớn thếnào, mưa mãnh liệt ra sao, hắn cũng không quên đi vài vòng chung quanhquân doanh.

Vừa rồi hắn mới tuần doanh trở về, cho nên toàn thân bị ướt đẫm.

Lau khô nước đọng trên người, phủ áo bông, nhìn năm chiếc quần, hắn nghĩthầm khi tiếp tục đi tuần, có cần cởi luôn quần đi tuần hay không đây,kiểu mưa to thế này, không đủ quần để ướt a!

Khí hậu là vấn đề khó khăn không nhỏ của quân viễn chinh, mấy ngày nay xem như đã cảm nhận được!

Đỗ Hà uống một chén canh gừng nấu trên lửa than, cảm thấy thoải mái hơnmột chút, cảm nhận độ ấm của than lửa, có cảm giác như vừa sống lại.

- Đang trò chuyện gì đây?

Hắn cười nói chen vào hỏi.

Tiết Nhân Quý đáp:

- Đang nói sau trận mưa to này sẽ tạo thành nguy hại lớn cho Tiết Duyên Đà hay tạo thành nguy hại lớn cho Đường quân chúng ta.

Trong mắt Đỗ Hà chợt sáng ngời, cười nói:

- Chủ đề thật ý nghĩa, vấn đề này hẳn nên hỏi thăm Khế Bật Hà Lực tướng quân đi…

Khế Bật Hà Lực đối với tình thế thảo nguyên so với bọn họ đều hiểu rõ hơn, chỉ có hắn mới có thể cấp ra đáp án hoàn mỹ.

Phòng Di Ái nói:

- Đang chờ Khế Bật tướng quân đáp lời đây, đại ca đúng lúc về tới.

Đỗ Hà nhìn qua Khế Bật Hà Lực, chờ đáp án của hắn.

Khế Bật Hà Lực tinh tế suy nghĩ, sau đó nói:

- Điều này thật khó mà nói, chỉ có thể nói đôi bên đều có tai hại đi. Món chính của Tiết Duyên Đà là sữa dê cùng lúa mì, một chén sữa dê, vàingụm lúa mì có thể bảo đảm no bụng rồi. Muốn đánh trận trước giết vàiđầu dê, có thể duy trì tác chiến thời gian dài. Một chi đại quân chừngtám vạn trở lên, có hai mươi vạn đầu dê đã đủ cung cấp hết thảy thựcvật. Nhưng bây giờ là mùa đông, đồng cỏ cùng nguồn nước tốt khó tìm, sản lượng sữa dê không lớn bằng lúc trước.

Hiện tại mưa lớn, tìnhhuống càng thêm nguy cơ. Nếu nghĩ kỹ, số lượng đầu dê là bao nhiêu đó,tám vạn người chia đều một ngày muốn làm thịt ba ngàn đầu dê, bọn hắnlàm sao tiêu hao nổi? Nhưng con người chủ yếu vẫn phải dùng cơm, bọn hắn cũng không thể kiêng quá lâu. Phỏng chừng mấy ngày này toàn bộ quân tốt Tiết Duyên Đà đều đang đau lòng vô cùng vậy. Nhưng nếu tiếp tục như thế bọn hắn dù buộc phải ăn thịt cũng không có thịt để ăn!

- Sao lại nói vậy?

Đỗ Hà vô cùng hiếu kỳ, tuy rằng tình cảnh của Tiết Duyên Đà không quan hệtới bọn họ, nhưng nghe địch nhân phải chịu hoàn cảnh như thế trong lòngnhịn không được cao hứng.

Mấy vị tướng lĩnh còn lại không rõ tình hình thảo nguyên, cũng sôi nổi thúc giục.

Khế Bật Hà Lực đáp:

- Thịt dê kháng nhiệt, kháng lãnh, nấu lên ăn còn cần số lượng củi gấpchúng ta nấu cơm mấy lần. Tại ngày mưa thế này, đi đâu mà tìm củi đây?Bây giờ chúng ta có lửa than duy trì nên còn được ăn đồ nóng hổi, mà bọn hắn không than củi, hết thảy nấu cơm sưởi ấm đều dùng củi, củi dự trữdùng hết, bọn hắn chỉ có thể nhìn dê mà chảy nước bọt!

- Ha ha…

Nghĩ tới cảnh tượng thê thảm kia, cả nhóm tướng lĩnh nhìn nhau, nhịn không được cười ha hả.

- Cũng không chỉ là như thế, quân tốt Tiết Duyên Đà hành quân tác chiếnhết thảy vật tư đều là tự chuẩn bị, bọn hắn xưa nay cũng không trang bịnhiều vật tư gia tăng gánh nặng, chẳng hạn như áo chống lạnh, khó thểmang theo quá nhiều, ở mùa mưa tuyệt đối là vết thương trí mạng.

Khế Bật Hà Lực kể lại thể hội mình từng kinh nghiệm qua, trước khi quy Đường, hắn nhiều lần gặp phải loại chuyện này.

Trong lòng Đỗ Hà cảm khái, vẫn là đại quốc chuẩn bị được đầy đủ. Phủ binh chế Đường triều cùng toàn dân giai binh tại thảo nguyên có cách làm khácnhau nhưng hiệu quả lại giống nhau đến kỳ diệu, loại vật tư chống lạnhnhư áo bông cũng đều tự chuẩn bị. Nhưng vì phòng ngừa ngoài ý muốn,triều đình cũng sẽ đặc biệt chuẩn bị thêm một phần, dùng để dự bị. Miễncho ra ngoài xuất chinh quân tốt sẽ gặp phải việc chuẩn bị không đủ màbị thương tổn.

- Lại nói tới Đường quân chúng ta đi…

Đỗ Hà nghĩ tới thật nhiều nguy hại do ngày mưa đông mang đến, nhưng muốn nghe rõ so sánh với Tiết Duyên Đà, bọn họ còn có khuyết điểm nào nguy hiểm.

Trên gương mặt cười hì hì của Khế Bật Hà Lực cũng chuyển sang trầm trọng:

- Mưa lớn như thế, mang tới tai hại cho chúng ta cũng không nhỏ. Vốn làthảo nguyên sau cơn mưa tác chiến, sẽ lầy lội không sao chịu nổi, lạilún lại trơn, binh tốt của chúng ta lại thiếu khuyết huấn luyện tronghoàn cảnh này, sẽ chịu ảnh hưởng nhất định. Tiếp theo là thủy thổ bấtphục, binh mã dưới trướng chúng ta phần lớn đều là người phương bắc cóthể chịu rét, nhưng khí hậu phương bắc cùng thảo nguyên chung quy cóchút ít khác biệt, sau cơn mưa càng thêm rét lạnh, dù là người trongthảo nguyên cũng chịu không nổi mà bị tổn thương nghiêm trọng tử vong,càng khỏi nói tới các ngươi là người Trung Nguyên…

Nghe tới đây, Đỗ Hà nghiêm túc gật đầu, trầm giọng nói:

- Khế Bật Hà Lực tướng quân nói vậy chúng ta phải nên chú ý mới được,quân tiên phong như chúng ta mang theo vật tư thật thiếu thốn, nhất định phải nhanh chóng tụ họp cùng đại quân của đại tổng quản, chiến sĩ củachúng ta có thể chết trên chiến trường, nhưng tuyệt không thể vì sự sơsẩy của chúng ta mà chết trong loại khí hậu này!

Chúng tướng cũng đồng thanh nói phải, trên mặt lộ vẻ nghiêm túc. Đối mặt với an nguy của tướng sĩ, không có ai xem là việc nhỏ.

Đỗ Hà hỏi Tiết Nhân Quý:

- Đại quân của đại tổng quản khi nào thì có thể đến?

Tiết Nhân Quý làm trợ thủ cho Đỗ Hà, việc này đều do hắn xử lý, liền nói:

- Y theo tốc độ bình thường hẳn là một ngày đường, nhưng với cơn mưa này lại không thể biết rõ ràng!

- Ba ngày, ít nhất ba ngày…

Khế Bật Hà Lực liền đưa ra ý kiến, hắn khoát khoát tay nói:

- Đây cũng là nguy hại mà ta sắp nói đến, hành quân gian nan, người trong thảo nguyên hành quân tác chiến hậu cần vật tư chính là một đầu dê béo. Đừng xem dê chân ngắn nhưng dù sao cũng bốn vó, người có thể đi đườngdê cũng có thể tự đi, người không thể đi nó vẫn đi được, chỉ cần khônggặp đầm lầy sẽ không có chỗ nào dê không đi tới. Nhưng xe thì khôngđược, đường sá tệ như vậy, lương thảo quân nhu trên xe lại nặng nề, nếulâm vào bùn lầy càng không biết rõ, căn bản không khả năng đi nhanh. Bangày đã là phỏng chừng nhất định…

Tiết Nhân Quý rất hiểu biết bản thân, khiêm tốn thụ giáo gật đầu:

- Hà Lực tướng quân nói thật có đạo lý, là ta không nghĩ tới.

Khế Bật Hà Lực thân mật cười nói:

- Đây là kinh nghiệm mà thôi, Tiết hiệu úy là lần đầu tiên ra chiếntrường, việc này chưa từng tiếp xúc qua, tự nhiên là không biết nênkhông cần để ý!

Đỗ Hà chưa bao giờ tiếp xúc chuyện lương thảo,cũng là lần đầu tiên nghe nói, không khỏi có chút giật mình, trong lòngsinh ra một cảm giác khác thường, chợt vừa động, đứng bật dậy thần sắckịch biến, lên tiếng kinh hô:

- Không xong…chúng ta lập tức triệt quân…

Chư tướng kinh ngạc nhìn lên Đỗ Hà đang hoảng sợ.

Phòng Di Ái quan tâm nói:

- Làm sao vậy, đại ca?

Khế Bật Hà Lực, La Thông mấy người cũng quan tâm hỏi.

Đỗ Hà hít sâu một hơi nói:

- Quân tiên phong chúng ta luôn luôn duy trì khoảng cách nhất định vớiđại quân phía sau, mục đích có thể nhanh chóng đạt được trợ giúp, tùythời đều có thể hội hợp với đại quân. Nhưng bị trận mưa lớn này, đã hủydiệt hết thảy tiện lợi. Nguyên lộ trình một ngày lại biến thành ba ngày. Mà đại quân Tiết Duyên Đà tránh mưa chỗ cao, cách chúng ta chỉ mộtngày, hậu cần của bọn hắn sẽ không bị ảnh hưởng, kỵ binh có thể đinhanh, hơn nửa ngày liền có thể đến. Điều này cũng có ý nghĩa trong đoạn thời gian chúng ta không hội họp được với đại quân, sẽ gặp nguy hiểm bị đại quân Tiết Duyên Đà vây quanh, nếu lâm vào trùng vây, hơn hai vạntiên phong quân chúng ta chỉ sợ sẽ bị bọn hắn làm thịt!

Chư tướng lần lượt hít sâu một hơi rét lạnh.

Khế Bật Hà Lực thất thanh nói:

- Nếu thật như thế, quân ta nguy rồi. Nhưng hiện tại Hầu Quân Tập còn chưa hành động, chưa chắc đã nhận ra điểm này!

Đỗ Hà cảm thấy căng thẳng nghiêm mặt, thận trọng nói:

- Không thể đem hi vọng ký thác vào sự ngu xuẩn của đối thủ, bổn sự củaHầu Quân Tập chúng ta đều rõ ràng, chuyện ta có thể phát hiện hắn chưachắc không thể phát hiện. Sở dĩ hiện tại chưa động chỉ sợ là vì dã tâmcủa hắn còn lớn hơn nữa, hắn chẳng những muốn làm thịt chúng ta, cònmuốn lợi dụng chúng ta đem cả binh mã của đại tổng quản cùng nhau làmthịt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.