Mưa to liên tục năm ngày mới tạnh.
Toàn bộ thảo nguyêngiống như một chiếc bánh mì hấp nước trương phền, nhìn ngoài không có gì khác thường nhưng nếu đụng vào sẽ chảy ra nước, thoáng không cẩn thậnsẽ rơi vào nguy hiểm.
- Thời tiết chết tiệt, rốt cục ngừng mưa rồi.
Đỗ Hà giẫm lên bãi cỏ lầy lội, hít thở không khí trong lành sau mưa, luyện qua vài đường cho dãn gân cốt để xua buồn chán.
Hắn vào bếp húp chén cháo, ăn bánh nướng, nuốt luôn cả quả táo vào bụng,thấy thời gian còn sớm thì cưỡi Tuyết Vô Ảnh thảnh thơi ra khỏi quândoanh, tới một chỗ gò đất phía bắc gom ít lá cây rồi lấy dầu hỏa bênthân tưới lên để đốt.
Dầu hỏa đốt lá cây ẩm ướt làm phát lên tiếng kêu lụp bụp, khói đen bốc lên mù mịt khiến cách xa vài dặm cũng có thể nhìn thấy.
Đỗ Hà nghĩ đến ám mưu bàn luận với Lý Tích mấy đêm trước thì trên mặt lộnụ cười cổ quái, ngay cả hắn cũng không ngờ mình có thể nghĩ ra mộtchiêu này. Có lẽ là tình thế bức người a, Đỗ Hà không muốn thất tín vớiTrường Nhạc, lại càng không nguyện ý bị chiến sự liên lụy, không thể tựmình đón đứa con ra đời. Vì mau chóng chấm dứt chiến tranh, hiện tại chỉ có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào rồi.
Đỗ Hà nhắm mắt ngồixuống, ước chừng tới nửa giờ thì nghe tiếng vó ngựa như có như khôngtruyền vào trong tai. Hắn trợn mắt nhìn ra xa, một đạo bóng đen xuấthiện trong tầm mắt, bay nhanh từ phương bắc đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150650/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.