Đỗ Hà phi ngựa với căn cứ Đạp Nguyệt Lưu Hương, bước nhanh xông vào trong phòng, cười to hỏi:
- Vũ Hưng ở đâu?
Đi vào đại sảnh, đập vào mắt hắn là Ba Vũ Hưng đang định bước ra nghênhđón. Miệng của hắn đang căng phồng vì hai bánh bao, hai mắt trắng dã vìgắng nuốt xuống.
Tần Dục bên cạnh vội vàng đưa cho hắn chén nước để trợ giúp.
Đỗ Hà nhìn vào bàn ăn bày đầy các loại thức ăn có thể đủ cho ba con chó săn, cười hỏi:
- Chắc ngươi mấy ngày không ăn?
Ba Vũ Hưng sau khi vấn an cũng phồng miệng nói:
- Đúng như công tử nói, mười ngày này thật sự ta không ăn.
Nguyên lai hắn phụng mệnh giám sát Hầu Quân Tập, không dám có bất kỳ lãnh đạm. Chỉ là Hầu Quân Tập dù sao cũng là thống soái ba quân, dù bị đoạt binhquyền nhưng trên danh nghĩa vẫn là đại tướng của Tiết Duyên Đà. Hắn thực sự không phải là hộ vệ của Hầu Quân Tập, cũng không thể tới quá gầndoanh trướng của Hầu Quân Tập, chỉ có thể giám thị từ rất xa, thậm chícòn có thể bỏ đi trong chốc lát.
Hầu Quân Tập đột nhiên trốn đi,Ba Vũ Hưng ở xa cũng không theo kịp. Lúc ấy Đường quân tập kích quândoanh, khắp nơi hỗn loạn nên hắn mất đi dấu tích Hầu Quân Tập, đành lầntheo vó ngựa.
Đến khi lần nữa phát hiện lại Hầu Quân Tập thì Hầu Quân Tập đã hội hợp với Mạc Hạ Ba Cáp.
Ba Vũ Hưng có chút ngốc nghếch nhưng chưa đến mức lấy một địch bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150606/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.