Những chuyện không thể tưởng tượng của Đỗ Hà, cuối cùng đều được chứngminh là đúng, hơn nữa mang lại lợi ích cực lớn cho Đại Đường.
Hôm nay Đỗ Hà lại nói những tên thầy kiện này là tốt, Lý Thế Dân mặc dù cóchút hoài nghi, vẫn quyết định tạm tiếp thu. Đúng như Đỗ Hà nói, đâykhông phải chiến tranh.
Thất bại, cũng không mang tới bao nhiêu nguy hại cho Đại Đường, đã như vầy, nếm thử một chút, thì có làm sao?
Cả triều văn võ, đã bị Đỗ Hà thuyết phục không ít, nghe Đỗ Hà biện luận,bảo trì trung lập vẫn còn một ít. Hiện giờ nghe Lý Thế Dân ủng hộ, việcnày cũng được quyết định xuống.
Cuối cùng, Lý Thế Dân cao giọng nói:
- Trưởng Tôn ái khanh, Luật Lễ sẽ là pháp lực chính của Đại Đường, tuyệtkhông thể bỏ. Tiểu Đỗ ái khanh sáng tạo ra Luật, cùng các chế độ, đơngiản dễ hiểu, cũng cao minh. Trẫm quyết định, đem hai quyển sách này hợp làm một, tập trung sở trường lẫn nhau, làm căn cứ trị thế cho Đại Đường về sau, mà sách mới này, sẽ được gọi là Đường Luật Sơ Nghị. Về phầnchọn người biên tập, đương nhiên do hai người làm chủ, học sĩ ở HoằngVăn Quán do các ngươi tùy ý điều phối, mau chóng hoàn thành Đường LuậtSơ Nghị.
Bảo điển luật pháp truyền lưu ngàn năm, vào lúc này, được Lý Thế Dân truyền lưu xuống, cứ vậy mà quyết định.
Bởi vì thân phận địa vị của Trưởng Tôn Vô Kỵ cao hơn Đỗ Hà, cho nên thànhngười chủ biên, dùng Trưởng Tôn Vô Kỵ làm đầu, Đỗ Hà làm cuối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150570/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.