Bình Đô sơn khẩu.
Tùng Tán Kiền Bố đứng trong màn đêm, nhìn Bình Đô sơn ở xa vẻ bực bội.
Thế núi Bình Đô sơn hiểm trở vô cùng. Đỉnh núi dốc đứng có thể sánh với đệnhất kỳ hiểm Hoa Sơn, như một quái thú đen ngòm ngăn chặn đại quân ThổPhiên tiến qua.
Tượng Hùng quốc nằm vào chỗ sâu nhất trên caonguyên Thanh Tàng. Một nửa lãnh thổ của bọn họ đều thuộc sơn mạchHimalaya nên dù không có thành trì kiên cố như Đại Đường nhưng núi caokỳ hiểm đã thành bình chướng tự nhiên.
Bình Đô sơn khẩu càng thêm nổi danh, đó là một sơn khẩu thuộc Himalaya, như một thành trì nổi lêntrên đất bằng chắn ngang đường vào Tượng Hùng quốc vương khiến đại quânThổ Phiên không thể làm gì.
Tùng Tán Kiền Bố vẫn cho là TượngHùng quốc đã đến hồi mạt vận, quốc vương tuổi già nên không còn sức duytrì việc nước, đám hậu bối vô năng chỉ lo tranh quyền đoạt thế, căn bảnkhông làm nên trò trống gì. Hắn đâu nghĩ đến một tòa Bình Đô sơn khẩu đã chặn đứng cường binh của mình, tiến không được, lui cũng không được.
- Tán Phổ, bên Đường triều có tin tức.
Giọng Khâm Lăng vang lên, hắn quay lại thì thấy Khâm Lăng đang hốt hoảng bước tới.
- Quả nhiên.
Tùng Tán Kiền Bố cảm giác lạnh toát, địa thế Bình Đô sơn khẩu cực kỳ hiểmyếu. Vào lúc bị ngăn cản ở đây, hắn đã phái người có thể trèo núi thẩmtra bốn phía. Nếu không phải Chúc Hoắc có năng lực vượt núi, hắn khôngtin người nào có thể vượt qua kỳ quan trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150543/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.