Đỗ Hà nhìn người kia, trong lòng suy nghĩ nên làm sao ở tìnhhuống thần không biết quỷ không hay đem người bắt lại, lại ngoài ý muốnnhìn thấy người nọ càng chạy càng xa, không hề có ý tứ muốn ngừng lại,thầm kêu:
- Trời phù hộ ta…
Những người ra ngoài đi vệsinh phần lớn đều có một thói quen, dưới tình huống không người nào nhìn thấy có thể tùy thời tùy chỗ giải quyết, mà đi đại tiện sẽ vô ý thứcchạy đi thật xa.
Người kia thoát ly khỏi nhóm người trong võ lâm, hẳn là đi đại tiện.
Đỗ Hà không biết những võ lâm nhân sĩ kia thực lực như thế nào, lo lắng sẽ có cường giả tồn tại, không dám mạo muội động thủ, còn đang âm thầm sầu não lại không nghĩ ra đối phương đưa lên tới cửa.
Vưu Huy rụtrụt thân thể, trong lòng không ngừng kêu to. Hắn là một tên trộm, mộttên trộm kỹ thuật cực kỳ cao minh. Bởi vì làm nghề này, ở trên giang hồcũng không có thanh danh gì. Vào thời hỗn loạn cuối Tùy triều, thiên hạchư hầu đều bận rộn tranh giành thiên hạ, đối với những tên trộm cắptrong cảnh nội cũng không quản tới, làm cho hắn có đoạn thời gian tácoai tác phúc thật tốt đẹp. Nhưng từ khi thiên hạ đại định, khắp nơi đãquay về thời đại hòa bình, quan phủ các nơi không ngừng chỉnh lý khôngkhí địa phương, canh phòng trộm cắp thật nghiêm ngặt.
Vì vậy ngày tháng của Vưu Huy cũng không còn dễ chịu, gia đình nhỏ chẳng có gì đểtrộm, đại gia đình lại có hộ vệ sâm nghiêm, còn có quan phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150517/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.