Tinh kỳ như rừng, tiếng trống như sấm.
Trải qua hơn một thángnghỉ ngơi, hồi phục thích ứng, tướng sĩ Đường quân rốt cục tiến nhập vào biên giới Thổ Phiên, tiến thẳng đến Chúng Long Dịch mà Tùng Tán Kiền Bố đang đóng quân ở đó.
Đỗ Hà cưỡi Tuyết Vô Ngân, trong đầu suynghĩ cách tốc chiến tốc thắng. Tuy Thổ Phiên so ra kém Tiết Duyên Đà,Tùng Tán Kiền Bố cũng chưa chắc vượt Hầu Quân Tập nhưng Đỗ Hà biết mộttrận này sẽ là khó khăn nhất trong tất cả các chiến dịch của hắn.
Bởi vì bọn họ chẳng những đấu với người, bọn họ còn phải đấu với trời.
Tuy qua một tháng, các tướng sĩ Đường quân đã bắt đầu quen khí hậu thảonguyên nhưng Đỗ Hà biết chỉ là thích ứng nhất thời mà thôi. Nếu khai mạc chiến đấu thì các tướng sĩ sẽ nhanh chóng tiêu hao thể lực.
Huống chi Thanh Hải mà bọn họ đang ở là lối vào cao nguyên Thanh Tàng, làphần thấp nhất. Càng tiến vào cao nguyên Thanh Tàng thì áp suất khôngkhí càng giảm, phản ứng cao nguyên càng nghiêm trọng. Dù là bộ đội củaTrương Lượng thường trú ở đây cũng chưa chắc có thể thích ứng.
Đấu trí, tốc chiến!
Hai từ này nhiều lần xuất hiện trong đầu Đỗ Hà, muốn dành thắng lợi trongtrận chiến này thì hai từ này tuyệt đối là mấu chốt nhất.
Nhưng vấn đề ngay tại ở đấu trí, tốc chiến, có thể nói đây là hai từ trái nghĩa.
Đấu trí là từng bước tính toán, dùng trí thắng, cần phải có thời gian bốcục. Còn tốc chiến có ý nghĩa trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150502/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.