Bởi vì quyết định của Tùng Tán Kiền Bố, La Sa thành cũng không chi trì bao lâu.
Dân tộc Hoa Hạ từ xưa tới nay trong việc công kiên đều chiếm cứ địa phươnghết sức quan trọng. Cũng giống như dân tộc thảo nguyên cưỡi ngựa bắncung, công kiên chiến là kỹ xảo mà các tướng lĩnh giỏi của Trung Nguyênnhất định phải nắm giữ. Thổ Phiên lại không có thành trì nào vững chãi,lúc tác chiến cũng rất ít gặp phải công kiên chiến, đối với huấn luyệncông phòng chiến cũng có hạn, cho dù có kiên thành trong tay cũng khôngbiết thủ hộ, chỉ là uổng công.
Càng không nói là năm ngàn thủ binh chống lại hai vạn binh mã của La Thông cộng thêm năm vạn đại quân của Trương Lượng.
Với thực lực của Đường quân, bảy vạn chiến năm ngàn làm gì có đạo lý không chiến thắng?
Chỉ dùng thời gian một buổi tối, La Sa thành đã nằm trong sự khống chế của Đường quân.
Ở một nơi khác, Đỗ Hà dẫn đại quân tiến nhanh thần tốc, thẳng bức tới Thổ Phiên Khâm Lăng. Là chiến thần của Thổ Phiên, sức chiến đấu của KhâmLăng không thua quân chủ lực của Tùng Tán Kiền Bố chút nào, hơn nữa Khâm Lăng văn võ song toàn, trong lịch sử hắn giống như nhân vật Trương CưChính thời Minh triều, nắm giữ quân sự cùng chính trị Thổ Phiên, chẳngnhững lãnh binh hai lần đại phá Đường quân, còn thống trị Thổ Phiên kềvai cùng Đại Đường, trở thành đế quốc. Đương nhiên hiện tại hắn vẫn còntrẻ tuổi, nhưng cũng đã dần dần trở thành cánh tay đắc lực không thểthiếu của Tùng Tán Kiền Bố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150484/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.