Rời khỏi Thanh Hải, Bùi Hành Kiệm suất lĩnh lương quân tiến vào cảnh nội Thổ Phiên đã sâu hơn, độ cao tăng lên không ngừng, những quân tốt tướng sĩ chưa được cung cấp thời gian thích ứng khí hậu thời tiết đã bị ảnhhưởng còn nghiêm trọng hơn đại quân của Đỗ Hà.
Lấy tố chất vốn có của Đường quân, vốn còn chưa đến mức như thế, nhưng đội vận lương đềuphải nhờ đến thể lực khuân vác, thể lực tiêu hao vượt xa quân tốt tiềntuyến, cho nên đi mỗi bước càng thêm khó khăn gấp bội.
Bùi HànhKiệm nhìn thấy trong mắt, trong lòng càng thêm khẩn trương. Mặc dù hắnkhông ở trong chiến khu, nhưng thông qua tình báo truyền tới đối vớitình huống trước mắt có điều hiểu biết, đồng dạng cũng có được cách nhìn độc đáo của chính mình. Hắn cảm thấy được Đỗ Hà là một vị đại tướng vôsong, mặc dù viễn chinh nhưng hành động luôn thận trọng, dựng thế cùngnắm giữ quyền chủ động chiến cuộc, điều này thực sự phi thường tài giỏi.
Trong “Tôn Tử binh pháp” có nói: “Người thiện chiến dựng thế, không rơi vàokhả năng thất bại.” Trong binh pháp của Lý Tĩnh cũng ghi chép, viết còntinh tế hơn cả “Tôn Tử binh pháp”.
Hắn cảm thấy được chiến cuộcthiên biến vạn hóa, nhưng trăm biến hóa vẫn không rời kỳ tông, chia làmchủ động cùng bị động. Bị động sẽ bị địch nhân nắm đi, bị tình thế nắmđi, mà chủ động sẽ đem hết thảy nắm giữ bên trong, nắm địch nhân đi, nắm tình thế bất lợi trong tay, khiến cho nó trợ thủ cho mình.
Cũnggiống như tình huống của Đỗ Hà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150476/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.