Quân đội bên ngoài có rất nhiều chuyện phát sinh ngoài ý muốn.Loại chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nghiêm trọng thậm chí có thể phávỡ ba quân nên chuyện kiêng kỵ nhất của thống soái khi dẫn quân bênngoài là bị bó tay bó chân.
Đạo lý này rất nhiều Hoàng Đế, rấtnhiều đại thần đều không biết. So với nỗi sợ không giành thắng lợi, bọnhọ càng sợ Đại tướng bên ngoài dẫn binh tạo phản. Cho nên trong lịch sửrất nhiều triều đại đều phái một số thái giám hoặc là quan văn khôngbiết chuyện binh làm tham quân để giám thị chủ soái.
Loại hành vi này chẳng những rét lạnh lòng Đại tướng, còn trở thành một cái vòng kim cô trói chặt tay chân Đại tướng. Nếu như gặp được giám quân không quảnchuyện còn may mắn, vạn nhất gặp phải những giám quân đại danh đỉnh đỉnh ưa thích khoa tay múa chân vậy thì gặp nguy rồi.
Tựa như thờiHuyền Tông, một viên hoạn quan nho nhỏ Cao Tiên Chi bên cạnh hắn đãkhiến hai viên hãn tướng mất mạng, dẫn đến Đường quân đại bại.
Điểm này tại Sơ Đường hoàn toàn không có, trước khi là Hoàng Đế, Lý Thế Dâncũng đã từng cũng là một vị thống soái quân nên rất hiểu rõ việc binh,biết quân đội muốn phát huy tối đa lực lượng thì phải cho thống soáiquyền lực tương ứng.
Lý Thế Dân có đủ lượng bao dung, có can đảmuỷ quyền, bởi vậy tướng lĩnh ở thời Sơ Đường Trinh Quán một khi lãnhbinh Nguyên soái bên ngoài đều dùng danh xưng Hành quân đạo Đại tổngquản. Đã có danh xưng này chẳng khác Vương gia có đất phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150468/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.