"Giết!" Bên cạnh một tiếng rống to, một thân ảnh mãnh liệt giết ra, Thục Đồng đại côn cuồng phong quét tới, mạnh mẽ đập trúng thân ảnh người đánh lén, một tiếng gào thét vang lên, vang vọng đất trời, tên mã phỉ đánh lén bị đánh bay cách xa hơn một trượng.
Tiểu Tế ngồi sập xuống đất cả người run rẩy, nửa ngày nói không ra lời, nguyên lai so với Lý Chân Đại Tráng thấy bóng ảnh tên mã phỉ đánh về phía Tiểu Tế , hắn nhanh chóng lui về, vừa vặn cứu được một mạng của Tiểu Tế.
Bốn phía yên tĩnh lại, hai tên mã phỉ đào tẩu cũng không trở về, bốn người ngơ ngác nhìn hai bộ thi thể, bọn họ đều có cảm giác sống sót sau khi tai nạn, nghĩ lại mà sợ run cả người.
"Không đúng!"
Lý Chân từ trên người mã phỉ tìm ra một khối quân bài, nhìn kỹ một lát, hắn nhất thời trong lòng cả kinh, gấp gáp nói với ba người: "Bọn họ không phải mã phỉ, mà là binh sĩ Thổ Phiên, các ngươi xem, đây là quân bài người Thổ Phiên."
Quân đội Thổ Phiên từng nhiều lần quấy rầy thành Đôn Hoàng, cùng quân đội Đôn Hoàng xảy ra rất nhiều lần chiến đấu, ở xung quanh thành Đôn Hoàng thường thường có thể nhặt được binh sĩ khôi giáp cùng binh khí của người Thổ Phiên, bọn người Lý Chân từ nhỏ đã gặp những vật dụng ấy của Thổ Phiên.
Ba người đều có chút hoảng hốt, nếu như là binh lính Thổ Phiên, thì sẽ không chỉ có mấy người này, nếu như binh sĩ Thổ Phiên đào tẩu kéo tới mười mấy đồng bọn, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/177998/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.