Năm nay là năm Duyên Tái thứ nhất, cũng là năm thứ 4 kể từ khi hoàng đế Võ Tắc Thiên xưng đế, chình là gần cuối mùa xuân, là mùa làm say lòng mọi người dân Đôn Hoàng nhất.
Trên dòng sông đầy ắp cá rô bơi quanh, hai bên bờ những hàng hồng liễu xanh, trên mặt đất thấp thoáng những chồi non mới mọc, không khí đầy ắp những mùi thơm, làm mê say lòng người. Mặc dù cả đêm không ngủ, nhưng Lý Chân tinh thần vẫn rất phấn chấn, không hề mệt mỏi một tí nào, chắc là do tuổi trẻ khí thịnh.
Chốc lát, hắn cùng với Khang Tư Tư đã tới thao trường cách xa nhà khoảng cách gần 1 dặm, hóa ra nơi này 1 toàn quân doanh tên là Đậu Lô Quân, nó hoàn toàn nằm ở phía ngoài thành Đôn Hoàng, tòa thao trường này cũng là nơi nghỉ ngơi của mọi người ở phụ cận.
Ngày hôm nay quả thật Lý Chân đến nơi có chút chậm chạp, đã có không ít thiếu niên đang thao diễn ngoài phụ cận thao trường, ngày mai chính là ngày Vũ cử thi hương, bọn họ đã thi qua cử tạ cùng với thương pháp võ thuật, nhưng then chốt là thi bắn cung ngày mai.
Điểm thi của bắn cung chính là tùy vào bộ xà và tài cưỡi ngựa bắn cung, hai cái độ khó đều không giống nhau, ở Đôn Hoàng có đến mấy ngàn thiếu niên luyện võ, nhưng vừa có thể cưỡi ngựa vừa bắn cung thì có rất ít, chưa đến mấy chục người, Lý Chân là người tài giỏi nhất trong số ít đó.
Bởi vậy trong tiểu giáo trường, mọi người đều đang hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/177987/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.