Trong nội đường phòng khách, vẻ mặt Thái Bình công chúa âm trầm, vô thanh vô tức uống một ngụm trà. Tuy rằng Võ Du Ninh bị ám sát đã qua hơn nửa tháng, nhưng trong lòng Thái Bình công chúa dường như có một cái gai độc mọc rễ, hơn nữa ngày hôm qua từ miệng một vài hoạn quan tâm phúc biết được, mẫu thân lại nghĩ là nàng làm chuyện đó, việc này khiến cho Thái Bình công chúa không thể nhịn được nữa.
Thái Bình công chúa đương nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, mẫu thân dùng thời gian gần mười năm để bồi dưỡng Võ Du Ninh, một lòng muốn hy vọng y có thể trở thành người kế thừa vương triều Võ thị, kết quả thời điểm cuối cùng bị người phá hủy. Nỗi hận trong lòng mẫu thân cũng không phải một hai ngày có thể tiêu trừ, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều năm, ấn tượng và địa vị của mình trong lòng mẫu thân đã bị phá hủy hầu như không còn rồi.
Nếu không tìm ra hung phạm, rửa sạch oan khuất của mình, tương lai của nàng sẽ trở nên đen tối.
Tối hôm qua Thái Bình công chúa gần như cả đêm không ngủ, suy đi nghĩ lại chuyện này, nàng càng ngày càng hoài nghi chuyện này là do vương huynh của nàng gây ra, không phải Lý Đán, thì là Lý Hiển, không có khả năng là người khác.
Đương nhiên, Thái Bình công chúa cũng có một lần hoài nghi chuyện này là do Lý Trân gây nên. Tuy nhiên nàng cũng biết Lý Trân từ trước đã không còn là thống lĩnh Nội vệ rồi, sẽ không dễ dàng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/1584294/chuong-397-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.