Lý Trân cả kinh, vội hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
- Cụ thể ta cũng không biết. Vừa rồi Thu Nương tới tìm ta, bảo ta tìm ngươi trở về. Nàng ta đang ở ngoài Tuyên Nhân môn đợi ngươi!
Lòng Lý Trân nóng như lửa đốt, quay đầu nói:
- Các vị, ta đi trước đây.
Tất cả mọi người chạy đến
- Lão Lý, xảy ra chuyện gì thế?
- Ta cũng không biết. Hình như đại tỷ ta xảy ra chuyện gì. Ta phải lập tức trở về.
Tửu Chí cũng nóng ruột:
- Lão Lý, ta đi với ngươi.
Lý Trân cũng không kịp nhiều lời, quay đầu ngựa lại, chạy ra ngoài thành. Tửu Chí cũng lên ngựa, theo sát phía sau. Không lâu sau, bọn họ ra khỏi thành từ Tuyên Nhân môn ở phía Đông, liền nhìn thấy Triệu Thu Nương ở xa xa.
Lý Trân giục ngựa chạy đến:
- Thu Nương đại tỷ, đại tỷ của ta đã xảy ra chuyện gì?
- Chúng ta vừa đi vừa nói. Đến chùa Lân Chỉ!
- Chùa Lân Chỉ?
Lý Trân ngây cả người. Sao lại là chùa Lân Chỉ. Chẳng lẽ. . . . liên quan đến thím Mạnh?
Bọn họ thúc ngựa chạy đến chùa Lân Chỉ. Lúc này, Triệu Thu Nương mới nói với Lý Trân:
- Quản gia nhà các ngươi sáng sớm đã tới tìm ta, bảo là tối qua Mạnh đại nương không trở về. Đại tỷ và tỷ phu của ngươi đến chùa Lân Chỉ đòi người. Rốt cuộc tỷ phu của ngươi bị bọn họ đánh một trận nhừ tử, đại tỷ ngươi cũng bị bọn họ bắt vào trong chùa, đòi ba nghìn quan tiền chuộc người. Ta đã bảo Trương Vĩ can
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/1584015/chuong-157-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.