Công chúa Thái Bình cúi đầu không dám nhiều lời nữa, Võ Tắc Thiên nhặt báo cáo của Đại Lý Khanh Lý Nguyên Tố, sơ lược lật xem qua, lại nhìn nàng ta ngụ ý sâu xa nói:
- Cũng là nội vệ, một người là Phó thống lĩnh lật đổ Vi Thập Phương, diệt trừ toàn bộ ác tăng chùa Bạch Mã, gan dạ sáng suốt hơn người, còn một người Phó thống lĩnh thì lại tầm thường không có công cán gì, Lệnh Nguyệt, người con đề cử không được đắc lực đấy!
Công chúa Thái Bình lập tức hiểu ngay ám thị của mẫu thân, chính là hy vọng nàng ta có góp công trong chuyện của Tiết Hoài Nghĩa, đừng để Thượng Quan Uyển Nhi giành hết công lao.
Vốn dĩ nàng ta không muốn hỏi lại chuyện của Tiết Hoài Nghĩa, về chuyện này thì Thượng Quan Uyển Nhi nhận thua, nhưng ám thị của mẫu thân khiến nàng ta dường như lại nhìn thấy được hy vọng, trong lòng nàng lại bắt đầu lung lay, nàng ta phải bắt tay từ đâu đây?
…
Chính vào lúc công chúa Thái Bình thu dọn gian phòng giúp mẫu thân, tại phòng mình Thượng Quan Uyển Nhi cũng giúp Võ Tắc Thiên phê duyệt tấu sớ gởi đến từ các nơi.
Hằng năm cứ vào thời khắc cuối năm là nàng ta bận rộn nhất, ngày nào cũng có tấu sớ chồng chất như núi được gửi đến, lúc này, Tiểu Nga đứng trước cửa phòng nhỏ giọng bẩm báo nói:
- Cô nương, Thẩm ngự y đến rồi!
- Mời hắn vào!
Một chốc sau, Thẩm Nam Mậu nhanh bước tiến đến, khom người thi lễ nói:
- Tham kiến xá nhân!
Thẩm Nam Mậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/1584007/chuong-151-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.