Lý Trân mơ mơ màng màng đi ra khỏi phòng của Thượng Quan Uyển Nhi, trên mặt vẫn còn cảm nhận được sự mềm mại lúc chạm vào, cảm giác mềm mại này đi sâu vào lòng hắn, đụng đến chỗ mẫn cảm nhất sâu trong nội tâm hắn.
- Lý đại ca.
Lý Trân đi ra khỏi cửa chính Thái Sơ cung, phía sau truyền đến tiếng la của Tiểu Tế, hắn vừa quay đầu lại, thấy Tiểu Tế vẻ mặt hưng phấn chạy từ hành lanh tới, nó mặc y phục ngự y rộng thùng thình, trên đầu đội mũ cao cao, nhìn rất buồn cười.
Tiểu Tế cầm một cái hòm thuốc lớn thở hồng hộc chạy tới, nó kích động nói:
- Đại ca về lúc nào?
- Ta vừa mới quay về.
Lý Trân khó hiểu hỏi:
- Đệ không tham gia huấn luyện mã cầu sao?
- Huấn luyện mã cầu đã kết thúc rồi, sư phụ dẫn theo đệ đi xem bệnh cho mấy cung nhân.
- Sư phụ đệ?
Lý Trân ngẩn ra, hắn liếc nhìn Thẩm Nam Mậu ở cách đó không xa đang chậm rãi đi tới.
- Lý thị vệ, đã lâu không gặp.
Thẩm Nam Mậu cười ha hả đi tới, y mặc y phục ngự y màu đen viền đỏ giống hệt Tiểu Tế, trên đầu cũng đội mũ cao.
Lý Trân từng gặp y vài lần, nhưng lại không thân quen với y, tuy nhiên Lý Trân biết rằng, Thượng Quan Uyển Nhi cũng lôi kéo quan hệ với Thẩm Nam Mậu này, đưa Tiểu Tế vào ngự y phòng, Tiểu Tế và y lấy quan hệ thầy trò để gọi cũng là hợp tình hợp lý.
Lý Trân vội vàng chắp tay thi lễ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/1583988/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.