- Lý công tử, đây chính là phòng của công tử sao?
Đạo cô Tạ Ảnh đưa mắt nhìn quanh thư phòng của Lý Trân, lại trông ra sân vườn ngoài cửa sổ, cười nói:
- Rất yên tĩnh, còn tốt hơn cả nơi thanh tu tại Thanh Cung của ta nữa.
- Thì ra Đạo Cô tu hành tại Thanh Cung, không biết phải xưng hô thế nào đây?
Lý Tuyền bưng hai tách trà tiến vào trong thư phòng Lý Trân, trên mặt nàng ta tuy nở nụ cười, nhưng trong ánh mắt lại toát lên vẻ phòng hờ cảnh giác.
Lý Tuyền chưa từng nghe nói đệ đệ quen biết Đạo Cô, vị Đạo Cô này tuổi tác khá trẻ, dung mạo cũng xinh đẹp, đừng bảo là đang muốn âm mưu toan tính gì đệ đệ mình nhé!
Tạ Ảnh thi lễ cười nói:
- Bần đạo Tạ Ảnh, nàng hẳn là đại tỷ của Lý công tử đây! Ta từng nghe công tử nhắc đến nàng.
- Thì ra là Tạ đạo trưởng, đêm khuya như vậy còn tìm huynh đệ ta có việc gì sao?
Gương mặt Lý Trân có hơi nóng lên, đêm nào có khuya, chỉ là trời tối sớm, giờ còn là thời khắc hoàng hôn cơ mà, đại tỷ sao lại nói như thế chứ.
- Đại tỷ, Tạ đạo trưởng là bằng hữu của sư phụ A Yến, bà ấy tìm ta có việc.
- Ồ, thì ra là bằng hữu của Sư phụ Địch cô nương, Địch cô nương rất tốt, hai người cứ chuyện trò nhé! Ta đi pha ít trà ngon cho cả hai.
Lý Tuyền cười cười hai tiếng, xoay người đi ra khỏi phòng.
Tạ Ảnh ngồi xuống, khẽ mỉm cười nói:
- Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-cuong-si/1583946/chuong-104-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.