Chương trước
Chương sau
Từ sáng sớm, việc dâng xá lợi đã gây xôn xao trong Thần cung, điều đáng nói ở đây không phải là bản thân xá lợi mà là xuất hiện hai viên Di Lặc xá lợi.
Hoàng tự Lý Đán nhân ngày sinh nhật của mẫu thân mình là Thánh thần Hoàng đế Võ Tắc Thiên, đã dâng lên một viên Di Lặc xá lợi.
Tương tự, Ngụy vương Võ Thừa Tự cũng dâng lên một viên Di Lặc xá lợi nhân ngày sinh nhật của Thánh thượng.
Hai viên xá lợi đều mang từ Thổ Hỏa La tới, về hình dáng thì giống nhau như đúc làm cho cả triều đình xôn xao. Trên thế gian này chỉ có duy nhất một viên Di Lặc xá lợi, vậy trong hai viên kia ắt phải có một viên thật, một viên là giả, và viên xá lợi thật là của ai, Ngụy Vương Võ Thừa Tự hay là Hoàng tự Lý Đán?
Văn võ bá quan trong triều ai ai cũng bàn ra tán vào, chuyện này nhanh chóng làm cho việc Địch Nhân Kiệt hạ độc bị tạm thời quên lãng, và trở thành điểm tập trung của toàn thể mọi người trong triều cũng như dân chúng.
Trong tẩm cung, Vi Đoàn Nhi đang tỉ mỉ chải tóc cho Võ Tắc Thiên, nàng vừa cười vừa nói:
- Hôm nay nô tì đã đánh cược năm quan tiền với đại quan xem ai đoán đúng viên xá lợi nào là thật viên nào là giả.
Nàng vừa nói, vừa chú ý tới biểu cảm trên gương mặt của Võ Tắc Thiên, bất cứ sự thay đổi nào cũng không thể giấu được ánh mắt của nàng.
Mắt của Võ Tắc Thiên đang tỏ vẻ giận dữ, nhưng rồi sắc mặt đó nhanh chóng biến mất, bà ta thản nhiên cười lớn rồi nói:
- Vậy ngươi đoán xá lợi của ai là đồ thật.
- Đại quan đoán là của Ngụy Vương rồi nên tì nữ đành phải chọn Hoàng tự thôi.
- Các ngươi đều cho rằng Ngụy Vương là thật sao?
Võ Tắc Thiên quay lại, ánh mắt câu hồn nhìn Tiết Hoài Nghĩa, đôi môi đỏ mọng khẽ mỉm cười và nói:
- Vì cớ gì ngươi lại cho rằng xá lợi do Ngụy Vương cung tiến là thật?
Tiết Hoài Nghĩa dáng người cường tráng, mũi to, toàn thân toát lên một vẻ nam tính, hắn cười lớn rồi nói:
- Rất đơn giản, Hoàng tự không bước ra khỏi Đông cung, người khác cho y cái gì y cũng đều tin, e rằng ngay cả y cũng chẳng biết những thứ đó là thật hay là giả nữa.
- Hả? Vậy là đại quan biết viên xá lợi là do ai tặng cho nó sao?
- Ai mà biết được.
Tiết Hoài Nghĩa giả bộ không để ý rồi nói:
- Có lẽ là một vị ngoại thần nào đó rồi! Dù sao thì ta nghe nói y và ngoại thần thường lén lút tới gặp nhau, vậy việc y có được xá lợi cũng là điều bình thường thôi mà.
Võ Tắc Thiên mỉm cười rồi hỏi Thượng Quan Uyển Nhi đang đứng ở ngoài cửa:
- Uyển Nhi ngươi nên biết một chút thông tin đi!
Thượng Quan Uyển Nhi tiến lên thi lễ nói:
- Uyển Nhi nhìn xá lợi thư của Hoàng tự, hình như là Thọ Xuân quận vương phái người đi Thổ Hỏa La mang về hiến cho Hoàng tự.
Thọ Xuân quận vương Lý Thành Khí là con cả của Hoàng tự Lý Đán. Hắn năm nay mười bảy tuổi, đã mở phủ và có thể qua lại với ngoại thần.
Trong thâm cư ở Đông cung Lý Đán tuyệt đối không cho phép qua lại kết giao với ngoại thần, cho nên Tiết Hoài Nghĩa vừa rồi nói như vậy kì thực chính là ám chỉ Lý Đán là kẻ có tội.
Võ Tắc Thiên dường như không so đo, bà gật đầu nói:
- Đã như vậy thì cả hai hộp xá lợi sẽ cùng được mở ra để chúng ta có thể trực diện mà phân biệt thật giả.
- Uyển Nhi tuân chỉ!
Thượng quan Uyển Nhi thi lễ xong liền xoay người bước đi.
Lúc này Võ Tắc Thiên lại liếc nhìn bộ ngực cường tráng của Tiết Hoài Nghĩa, trong người thấy rạo rực, bà liền hỏi:
- Bây giờ là khi nào rồi?
Vi Đoàn Nhi sở dĩ được sủng ái vì nàng ta rất hiểu Võ Tắc Thiên, khi chải đầu cho Võ Tắc Thiên vô tình chạm tay vào tai và phát hiện dường như nó đang nóng lên.
Bỗng dưng lại hỏi bây giờ là canh mấy, Vi Đoàn Nhi lập tức hiểu ý, mỉm cười và nói khẽ:
- Còn lâu mới đến giờ lên triều, hay là Thánh thượng nghỉ ngơi một lát đi?
Võ Tắc Thiên mỉm cười:
- Con bé hư này, được rồi ta nghe theo lời khuyên của nhà người, đi nằm nghỉ một chút vậy.
Ánh mắt lúng liếng của bà hướng về Tiết Hoài Nghĩa, Tiết Hoài Nghĩa hiểu ý bèn tiến lên quỳ một gối rồi nói:
- Tiểu tăng xin được ngồi giảng kinh cho Thánh Thượng.
Võ Tắc Thiên đặt một tay lên bờ vai của hắn, đôi mắt xuân tình lúng liếng nói:
- Vậy để trẫm nghe Hoài Nghĩa cao tăng giảng về kinh phật một chút đi!
Nàng khoát tay Tiết Hoài Nghĩa chậm rãi đi vào tẩm cung giữa một tiểu hoa viên. Vi Đoàn Nhi vội ra lệnh cho tất thảy cung nữ lui ra, nàng thì đứng ở cửa, hầu hạ Thánh thượng và đại quan từ đằng xa.
Tiếng trống từ bên ngoài tẩm cung vang lên “Tùng…tùng…”
Một loại âm thanh từ nơi nào đó vang tới, nhưng tất thảy công công và cung nữ trong cung trong lòng đều đã biết rõ ý nghĩa của tiếng trống được gióng lên giữa ban ngày là như thế nào.
Các cung nữ cúi đầu, không ít thị vệ trong tâm cũng cảm thấy không yên, không ai dám đi lại, tất cả đều quỳ gối.
… .
Việc phong lưu xảy ra trong cung Thái Sơ cũng không làm kinh động đến quan thần của Vạn Tượng thần cung. Lúc này Lý Đức Chiêu, Tô Vị Đạo và các vị tướng quốc dẫn theo các quan đại thần vào nội đường, họ đưa hai viên ngọc xá lợi đặt ngay ngắn lên trên chiếc bàn kì lân bạch ngọc.
Mọi người bàn luận sôi nổi, xá lợi đương nhiên chỉ có một viên là thật, vậy cuối cùng trong hai viên thì viên nào là giả, điều này làm cho trong lòng mọi người đầy hiếu kì, xong chỉ có điều là những kẻ đã đánh cược thì đại bộ phận đều hi vọng viên của Ngụy Vương mang tới là đồ giả.
Võ Thừa Tự trong lòng cảm thấy vô cùng bất an, lão nằm mơ cũng không thể ngờ rằng Lý Đán cũng đem tới một viên xá lợi giống hệt của lão.
Hóa ra là có hai viên Xá Lợi, một thật một giả. Đến lúc này, Võ Thừa Tự mới mơ hồ cảm thấy rằng có lẽ lão đã bị Võ Thuận lừa rồi.
Võ Thuận nhất định còn giấu lão rất nhiều chuyện, Võ Thừa Tự hận là mình không thể nghiền Võ Thuận ra thành tro bụi, nhưng hận thì hận, trước mắt lão phải vượt qua cửa ải này cái đã, cung tiến xá lợi giả là mắc tội phạm thượng khi quân.
Trong lòng Võ Thừa Tự vẫn tồn tại một tia hi vọng, đó là viên xá lợi của lão là đồ thật còn của Lý Đán là đồ giả.
Đúng lúc này mấy tên lính canh từ ngoài đại sảnh hô lớn:
- Thánh thần Hoàng đế Bệ hạ giá lâm.
Quan lại triều thần ai về vị trí đó, cùng khom người quỳ lạy nghênh đón Hoàng đế Đại Đường Võ Tắc Thiên giá lâm. Võ Tắc Thiên mặc hoàng kim long bào, đầu đội vương miện cùng tám cung nữ tay cầm quạt tròn cán dài và mười mấy tên thị vệ hông đeo kiếm tiến vào đại điện.
Lương Vương Võ Tam Tư cao giọng hô to:
- Cung nghênh bệ hạ vào triều.
Tất thảy quan lại triều thần cùng đồng thanh:
- Cung nghênh bệ hạ vào triều.
Võ Tắc Thiên sắc mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn, ở bà toát lên một vẻ xinh đẹp đến dị thường. Bà ngồi xuống ngai vàng, Thượng Quan Uyển Nhi đứng bên cạnh để hầu hạ. Võ Tắc Thiên nhìn một lượt văn võ bá quan rồi khoát tay nói:
- Các ái khanh bình thân.
- Tạ ơn bệ hạ.
Lúc này Võ Tắc Thiên đang hướng ánh mắt về phía hai viên xá lợi đang đặt trên bàn.
Lúc này, hộp đựng xá lợi được thợ thủ công dùng công cụ đặc biệt mở ra, phía bên trong là hai viên ngọc được đặt trong kim quan ngân quách.
Hai hộp ngọc một màu xanh, một màu trắng. hộp màu xanh là Lý Thừa Tự hiến vào còn hộp màu trắng do Lý Đán cung tiến.
Võ Tắc Thiên gật đầu với tướng quốc Lý Đức Chiêu rồi nói:
- Có thể phân biệt xá lợi thật hay giả rồi!
Lý Đức Chiêu hô lớn:
- Mời cao tăng vào điện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.