Sau khi xử lý xong nghiệt chướng không nghe lời trên đỉnh đầu, Mạt Lị tâm tình vui vẻ trở về bên cạnh An Nhã.
"An Nhã, chúng ta đi thôi!" Khuôn mặt nhỏ bé của cô, còn có chút ửng đỏ vì bối rối mà sinh ra, thoạt nhìn có chút điềm đạm đáng thương, "Vừa rồi thật sự xin lỗi, làm chậm trễ thời gian của cậu."
An Nhã cười lắc đầu, đầu tiên ngẩng đầu nhìn đỉnh đầu cô, chợt mới tò mò nói: "Bất quá hoa nhài mà cậu vừa đeo thật sự rất giống thật, cậu mua ở đâu thế? Cậu có thể gửi cho tôi chỗ mà cậu mua nó hay không, sau khi ghi hình xong tôi cũng muốn mua một cái? "
Mạt Lị: "..."
Mạt Lị: "... Khi nào tôi trở về, tôi sẽ tìm lại rồi gửi cho cậu."
[Yên lặng chột dạ.gif]
An Nhã nghe vậy vui vẻ vô cùng, chợt kéo Mạt Lị đang còn chột dạ đi, bước nhanh về phía trung tâm thu hình.
Sau khi ngồi xuống ở khu chờ đợi, Mạt Lị bắt đầu quan sát bốn phía.
Phòng thu hình nhìn vô cùng lớn, ngoại trừ có thể chứa được hơn trăm thiếu nữ, còn có khu vực cố vấn chuyên nghiệp, khu vực sân khấu còn có khu vực hậu trường.
Hơn nữa phong cách trang trí phi thường thiếu nữ, cùng xe buýt ngày đó đi đón các nàng có nét kỳ diệu giống nhau, đều là trang trí màu hồng phấn cộng thêm nơ, tràn đầy khí tức thanh xuân.
Tràng diện to lớn, bầu không khí tinh diệu, không khỏi làm cho nàng nhìn đến mức ngây người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dien-man-cap-nang-hong-yeu-quai-hang-ngay/2727800/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.