Thiên hạ đại định, chiến tranh đã lùi xa. Đại Á đã trở thành quốc gia mạnh nhất, có công lao của Phó Vương phủ, cũng có một phần nỗ lực rất lớn của Thiên Thọ Đế Phó Nguyên Phàm.
Phó Nguyên Phàm tại vị tám năm, cẩn trọng, vẫn luôn ghi khắc lời dạy của Phó Vô Thiên, chưa bao giờ dám quên, hiện tại đã trở thành một thế hệ minh quân. Đại thần trong triều đã sớm không dám khinh thị vị hoàng đế trẻ lại có thủ đoạn kế thừa từ Phó Vô Thiên.
Nhưng có một điều vẫn luôn làm các đại thần cảm thấy bất mãn. Đó chính là con nối dõi của Phó Nguyên Phàm.
Mấy năm trước, Phó Nguyên Phàm lấy lý do chiến tranh mới vừa kết thúc, quốc khố hư không để cự tuyệt tuyển tú. Lý do quá chính đáng, các đại thần không thể phản đối. Nếu bị gán tội xúi giục hoàng đế xa hoa dâm dật mũ thì họ nhảy xuống Long Giang cũng không tẩy sạch. Kết quả cứ như vậy trì hoãn cả mấy năm.
Hậu cung của Phó Nguyên Phàm có thể nói là ít ỏi nhất trong lịch sử Đại Á, ngay cả hoàng đế khai quốc còn nhiều vợ hơn hắn. Một hoàng đế không gần nữ sắc đồng nghĩa với việc con nối dõi của hắn sẽ không phong phú. Hắn đến bây giờ chỉ có hai đứa con, mà hoàng đế bình thường đăng cơ tám năm có khi đã có cả tiểu đội, hai đứa thật sự không nhiều, đặc biệt khi chỉ có một hoàng tử.
Bốn năm trước, Đại Á đã hoàn toàn ổn định, nhưng hậu cung của Phó Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876744/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.