Khí đen vô hình tràn ngập áp lực từ trong phòng tràn ra. Hơi thở âm u cơ hồ làm người hỏng mất đã giằng co một ngày một đêm, không ai dám tới gần.
Hoắc Cảnh Phi còn chưa đi vào, phòng trong đã truyền ra một giọng nói âm trầm đến cực điểm. Cảm giác phẫn nộ đè nén mấy ngày trước đã bất ngờ biến mất, chỉ còn lại cảm giác bình tĩnh tới cực điểm, sự trái ngược tựa như tâm lý giận quá mà cười.
Hoắc Cảnh Phi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cảm giác này mới là đế vương mà hắn biết, cuối cùng đã trở lại
“Cảnh Phi, trẫm ra lệnh cho ngươi, tử thủ Bạch Vân thành, quyết không thể để Đại Á lại đi tới một bước.”
“Mạt tướng tuân chỉ!”
Tử thủ, không tiếc bất cứ thứ gì, cho dù là dùng núi xác biển máu cũng phải bảo vệ được. Ý chỉ nhìn như hồ đồ, rất tàn nhẫn, nhưng Hoắc Cảnh Phi biết đây là kiêu ngạo cuối cùng của đế vương, cho nên hắn sẽ không nói gì nữa.
…
Phó Vô Thiên rất hiểu nhược điểm của hắn, không chỉ chọc thẳng cừu hận của hắn, còn nói với hắn rằng con dân của hắn đang đứng trong nước sôi lửa bỏng, nếu hắn không ra tay, họ vĩnh viễn đều phải sống trong thống khổ. Cho nên, Dạ Vũ đáp ứng.
Bạo động giằng co hơn nửa tháng. Ngày mồng 10 tháng 7, đa phần bạo động đã bị ngăn chặn thành công, nhưng Tử Vi Quốc vẫn chịu tổn thất không thể dự tính.
Chiến tranh Bạch Vân thành cũng tới hồi kết thúc. Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876732/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.