Ra khỏi tửu lầu, sắc trời vẫn còn sớm. An Tử Nhiên ngẩng đầu nhìn không trung trong sáng. Gặp Đồng Thủ Thành chỉ mất nửa canh giờ mà thôi, hai bên đã đạt thành hiệp ước. Lúc này Phó Vô Thiên khẳng định còn ở trong hoàng cung.
“Vương phi, kế tiếp muốn đi đâu?” Liễu Hữu Vi mở miệng hỏi.
Liễu Hữu Vi theo họ rời Vạn Thanh Quốc. Về sau không cần làm thám tử cho nên hắn bàn giao lại mọi chuyện cho tướng lãnh Cao Trạch rồi theo họ cùng nhau trở lại.
Ám vệ không thể đứng ngoài sáng cho nên chỉ còn lại Liễu Hữu Vi. Phó Vô Thiên hiện tại không muốn An Tử Nhiên đi đâu một mình, cho nên để Liễu Hữu Vi tạm thời đi theo hắn.
An Tử Nhiên phát hiện mỗi thủ hạ của Phó Vô Thiên đều đã từng đi theo hắn. Người khác có thể hiểu lầm, An Tử Nhiên lại đoán được Phó Vô Thiên muốn thủ hạ của hắn quen thuộc với Vương phi của họ.
“Trước về Vương phủ một chuyến.”
Liễu Hữu Vi đi theo hắn chưa được mấy ngày đã được kiến thức Vương phi mưu trí cùng quyết đoán, xử lý vấn đề không chút ướt át bẩn thỉu. Hắn dần dần hiểu ra Vương gia vì sao sẽ cô đơn khuynh tâm với hắn.
An Tử Nhiên về Vương phủ không phải để nghỉ ngơi. Bạch Hoành tuy rằng thoạt nhìn đã không còn giá trị lợi dụng, nhưng cẩn thận ngẫm lại, hắn ở hoàng cung Tử Vi Quốc lâu như vậy, chắc sẽ thu được cái gì.
Dưỡng hơn nửa tháng, thương thế của Bạch Hoành đã tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876695/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.