Từ khi có điều kiện, La Trường Phong nghiên cứu ra mê dược ngày càng lợi hại. Cũng không biết hắn như thế nào sẽ có thiên phú ở phương diện này.
Mê dược mà chỉ cần hít vào một chút là có thể đánh gục một con trâu tráng,hơn nữa có thể làm nó ngủ liên tục hai ngày, đây là kiệt tác mà La Trường Phong tự hào nhất, nhưng vì khó tinh luyện cho nên số lượng rất ít, ban đầu hắn còn không chịu xì ra một hạt phấn.
Nhiễm Đông chỉ là người, trúng chiêu rồi sao có thể không hôn mê. La Trường Phong đã từng tự tin nói, trừ phi có giải dược, nếu không tuyệt đối không thể chịu được. Sự thật chứng minh hắn xác thật rất có bản lĩnh.
‘Độc Hạt Tử’ xác định Nhiễm Đông thật sự đã ngất, lập tức đưa hắn tới một góc mà người bên ngoài không nhìn tới, sau đó làm bộ dường như không có việc gì đi ra ngoài.
Vừa mở cửa, người bên ngoài lập tức nhìn qua. ‘Độc Hạt Tử’ không nhìn thủ hạ của Nhiễm Đông, chỉ vào người của mình nói: “Các ngươi tiến vào, thủ lĩnh có chuyện muốn hỏi các ngươi.”
Nghe ‘Độc Hạt Tử’ không điểm tên họ, Trần Lâm đã đi theo Nhiễm Đông sáu, bảy năm đứng ra nói: “Chúng ta thì sao?”
“Chờ.” ‘Độc Hạt Tử’ ném cho hắn một ánh mắt không kiên nhẫn, lui về phòng, trực tiếp ‘bang’ một tiếng đóng cửa lại.
Thái độ không tốt, nhưng không ai phát giác cái gì không đúng.
Trong phòng
Một ám vệ kéo Nhiễm Đông từ trong một góc ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876647/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.