Hai ngày không quá lâu, từ Kiến Phủ đến Ninh Thủy hải vực, tốc độ như vậy đã nhanh như bay.
Lại lần nữa cảm nhận Long Giang nước sông hung mãnh, An Tử Nhiên đã thích ứng hơn, còn Thiệu Phi lại một đường chỉ ọe với nôn. Quen xe ngựa xóc nảy không nhất định có thể quen lay động trên biển.
Thiệu Phi cũng ngồi thuyền rồi mới biết được mình thế nhưng sẽ say tàu, trước kia vẫn luôn không có cơ hội. Nôn hai ngày, hắn tiều tụy đến sắp không ra hình người. Quản Túc dìu hắn rời thuyền, hai chân hắn còn run không ngừng.
“Bảo ngươi đừng đi mà ngươi không nghe.”
Thiệu Phi vẻ mặt đưa đám, “Ta nào biết Long Giang nước chảy xiết như vậy.” Lúc trước ngồi thuyền đến Kiến Phủ không vất vả như vậy, sóng nước tương đối ôn hòa, cũng không bị say sóng. Hơn nữa hắn cho rằng sẽ quen, không ngờ lần này còn nghiêm trọng hơn, may mắn chỉ có hai ngày.
“Ngu ngốc.” Quản Túc bất đắc dĩ lắc đầu.
Thiệu Phi phản bác nói: “Ngươi còn không phải thích tên ngu ngốc này.”
Quản Túc tức khắc dở khóc dở cười. Lá gan càng lúc càng lớn, da mặt cũng ngày càng dầy, trước kia bị trêu thì mặt sẽ đỏ như mông khỉ, hiện tại ngày càng có xu hướng ngạo kiều.
Quan phủ địa phương biết họ đến, nhưng tiếp đãi họ chính là Chương Lập Ngôn, tổng chỉ huy thủy quân ở Ninh Thủy hải vực. Làm tổng chỉ huy nhưng năng lực của hắn không mấy xuất sắc, lần này thuỷ quân Dung Quốc đột nhiên làm khó dễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876593/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.