Cung nữ hiển nhiên không phải người lương thiện, Thái Hậu đã bị lợi dụng xong, không có giá trị lợi dụng thì tự nhiên cũng không cần khách khí làm gì.
Người áo đen dùng sức giữ chặt Thái Hậu, hắn không phải người biết thương hương tiếc ngọc, huống chi Thái Hậu là một nữ nhân hơn bốn mươi tuổi.
“Buông ta ra, buông ta ra.” Thái Hậu gân cổ lên không ngừng thét chói tai.
Người áo đen rốt cuộc cảm thấy không kiên nhẫn, bổ tay vào sau cổ nàng, thế giới rốt cuộc thanh tĩnh.
Phó Nguyên Phàm thấy mẫu hậu tạm thời không có nguy hiểm, tạm thời buông tâm. Thân là con cái, hắn không muốn thấy mẫu hậu xảy ra chuyện ngay trước mặt.
Người áo đen khiêng Thái Hậu sang một bên, sau đó kéo Phó Nguyên Phàm tiến lên hai bước, lạnh lùng nói: “Để chúng ta rời đi, lại chuẩn bị hai chiếc xe ngựa, nếu không ta giết hắn, đừng tưởng rằng ta nói giỡn, ta nói được thì làm được.”
Nói xong, đoản đao lại cắt sâu một phân. Phó Nguyên Phàm không nhăn mày, hắn đã mang đến nhiều phiền toái cho đường ca đường phu, nếu lại bởi vì hắn mà thả chạy những người này, hắn sẽ càng thêm áy náy.
“Đường ca, các ngươi không cần để ý đến ta, giết bọn họ, tuyệt đối không thể thả bọn họ rời đi.”
“Câm miệng!” Cung nữ lập tức đẩy hắn một phen.
Phó Nguyên Phàm rốt cuộc nhíu mày. Máu đã bắt đầu thấm vào quần áo, nữ nhân này thật đúng là dám xuống tay, đường ca tuyệt đối sẽ không thả bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876549/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.