Quân chủ Dung Quốc cuối cùng vẫn không muốn lấy long ỷ dưới thân ra đặt cược. Hiện tại Đại Á thay đổi quân chủ, lại có một đại tướng cường thế phụ trợ, đã không phải Đại Á dễ khi dễ trước kia.
Phó Vô Thiên sấm rền gió cuốn hành động làm hắn thấy được uy hiếp. Nam nhân này không ấn lẽ thường ra bài, nếu không đáp ứng yêu cầu của hắn, nói không chừng hắn thật sự sẽ hạ lệnh tấn công Cảnh Thành. Cảnh Thành bị vây công, sớm đã làm nhân tâm hoảng sợ, nếu nguyên nhân do đàm phán, bá tánh nhất định sẽ đẩy trách nhiệm lên đầu quân chủ Dung Quốc.
Nhưng Dung Quốc cũng không ngốc, họ không đồng ý với tất cả điều kiện. Đền tiền có thể, Cửu Khúc Sơn Mạch có thể, duy độc Ninh Thủy hải vực không được.
Ninh Thủy hải vực vốn không nằm trong phạm vi chiến tranh, dựa vào cái gì mà phải tặng Ninh Thủy hải vực cho Đại Á, Muốn mượn trận chiến này để lừa bịp lấy đi Ninh Thủy hải vực là tuyệt không có khả năng.
Ra ngoài dự kiến, Đại Á không hề kiên trì.
Quản Túc ban đầu thì cố gắng cho có lệ. Ninh Thủy hải vực nghiêm khắc mà nói là thuộc về Đại Á, nó vẫn luôn trong phạm vi quốc thổ Đại Á, chỉ là Dung Quốc luôn không chịu thừa nhận, thậm chí muốn phái binh chiếm lĩnh. Khi đó Sùng Minh Đế không chủ trương đánh giặc cho nên việc này liền kéo dài.
Càng về sau, Quản Túc đột nhiên sửa miệng, đồng ý thỏa hiệp với phương án đền tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876447/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.