Ăn sáng xong, hai người bước chậm trên đường phố.
Phó Vô Thiên hỏi lại chuyện trước bữa sáng, hắn đã thấy rõ vẻ mặt kỳ quái của Vương phi, chuyện liên quan đến Vương phi hắn đều rất hứng thú. An Tử Nhiên hồi tưởng lại, lại thấy buồn cười.
Phó Vô Thiên cúi đầu nhìn hắn, “Làm sao vậy?”
An Tử Nhiên vì thế đơn giản kể lại một lần, bao gồm cả Thu Lan giúp Xuân Lan trang điểm. Các nàng không lau bớt phấn trên mặt, lại còn tán đều phấn mặt ra. Phấn mặt đậm màu như vậy chỉ cần một chút là được, nhưng Xuân Lan không biết trang điểm nên dùng không ít, Thu Lan lại tán đều phấn mặt nên cả khuôn mặt Xuân Lan trở nên hồng toàn bộ. Sắc mặt hồng nhuận, nhưng hồng nhuận quá mức.
An Tử Nhiên rất muốn cười điểm này. Hắn cho rằng nữ giới ai cũng muốn đẹp, hẳn đều rất am hiểu trang điểm mới đúng, nhưng ba người kia lại một chút cũng không hiểu, rõ ràng rất khó coi, lại còn tưởng mình trang điểm rất đẹp.
An Tử Nhiên có chút không hiểu, trình độ hoá trang ở đây thật sự lạc hậu vậy sao? Hay trình độ thẩm mỹ của mọi người không cao?
“Vương phi cảm thấy rất khó coi?” Phó Vô Thiên nghe xong liền hỏi.
An Tử Nhiên tựa nghe ra lời hắn ý tại ngôn ngoại, không cấm dừng bước, xoay người nhìn hắn, hỏi ngược lại: “Vương gia cảm thấy Xuân Lan như vậy đẹp?”
“Còn có thể xem.” Phó Vô Thiên chọn một đáp án đúng trọng tâm. Hắn có cảm giác Vương phi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876301/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.