Từ Minh cung
Thái hoàng thái hậu từ ái nhìn thiếu niên tuấn tú dung nhan điềm tĩnh như một pho tượng bạch ngọc ngồi ở trước mặt nàng, càng xem lại càng yêu thích.
Tuy rằng thiếu niên không thể vì Phó vương phủ khai chi tán diệp, nhưng bà đã đến cái tuổi này rồi, hiện tại chỉ hy vọng con cháu có thể hạnh phục vui vẻ, những thứ khác liền tùy hoàn cảnh, cho nên từ trong suy nghĩ, bà là thích quận vương phi, đặc biệt là chứng kiến Tiểu Thiên che chở hắn như vậy.
Tuy rằng Thái hoàng thái hậu cùng Phó Vô Thiên thời gian chung đụng không lâu, thế nhưng bà cũng hiểu rất rõ tính cách của y, người có thể làm cho y tiếp nhận không nhiều lắm, một khi làm cho y tín nhiệm, người này nhất định tốt.
Ngay từ đầu bà cũng cho rằng Tiểu Thiên chỉ là hứng thú nhất thời, cũng không phải thật tâm, nhưng thời gian dài như vậy, bà lại phát hiện, chiến thần thập phần tàn khốc ở trong mắt người ngoài lúc nói đến vương phi của y, trong ánh mắt chung quy hiện lên một tia ôn nhu, khi đó bà liền biết y là thật tâm.
“Hài tử ngoan, khổ cực ngươi.”
Thái hoàng thái hậu cầm tay của An Tử Nhiên, cười ha hả nói, trong ánh mắt truyền đến chân thành vui sướng nhất, lúc này thân cận tựa như lão nãi nãi, hoàn toàn cảm giác không được uy nghiêm và cao cao tại thượng thân ở địa vị cao.
Không biết cảm giác của hắn đúng hay không, An Tử Nhiên luôn cảm thấy những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876140/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.