Đây là lần đầu tiên An Tử Nhiên thấy Sùng Minh đế và Hoàng Hậu Trưởng Tôn Thiên Phượng.
Hai người mặc y phục minh hoàng đang chậm rãi đi tới đại môn Thái Thanh điện trong vòng vây của thái giám cung nữ, bởi vì luôn nghe nói danh hào Sùng Minh đế, An Tử Nhiên liền vô ý thức nhìn về phía Sùng Minh đế.
Sùng Minh đế và nam tử trung niên bình thường giống nhau, quanh năm kiêu xa dưỡng thành một vóc người to mọng, minh hoàng tôn quý trước mặt vẫn không che giấu được bụng nhô ra, vóc người cơ hồ to gấp đôi hoàng hậu, thậm chí lớn hơn nữa. (Kiêu xa: kiêu ngạo và xa xỉ)
Sùng Minh đế lúc còn trẻ dáng dấp cũng không xấu, tuy rằng cũng không anh tuấn, thế nhưng còn hơn đại đa số nam tử tướng mạo thường thường, tướng mạo lão thuộc về trung tầng, lại bởi vì quanh năm đứng ở địa vị cao, trên người tự có khí thế đế vương, bởi vậy rất dễ làm người quên đi tướng mạo của lão.
Thế nhưng —
Sau bản thân Sùng Minh đế đảm nhiệm hoàng đế, lão sẽ không lại khống chế dục vọng của mình, thế cho nên càng dưỡng càng béo, đến bây giờ, cả khuôn mặt đã chất đầy thịt mỡ, cằm ba bốn tầng, mắt nguyên bản coi như lớn cũng bị chen thành một đường chỉ.
Sắc mặt vàng như nến, vành mắt đen thui, mơ hồ có thể thấy được hai mắt vẩn đục không rõ, thân thể Sùng Minh đế đã bị chính lão chơi đến phá hư, thậm chí có khả năng thời gian không còn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876131/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.