Mười ngày sau, An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên rốt cuộc đi ra Từ phủ.
Lần xuất môn này, mục đích của bọn họ vẫn là sông Tân, xe ngựa đứng ở Từ phủ rất nhanh thì chở bọn họ rời khỏi Từ phủ.
Hạ nhân gác cửa nhìn bọn họ rời khỏi, lập tức đem tin tức này báo cho Từ Vĩ Nghiệp.
Từ Vĩ Nghiệp lúc này quyết định cùng đi nhìn một chút rốt cuộc bọn họ đang bán cái nút thắt gì.
Lời đồn truyền mười ngày nhưng không có một chút động tĩnh, một số hương dân phát hiện bọn người trước kia từ bên ngoài đến trong khoảng thòi gian này căn bản không có hành động gì đặc biệt, dần dần sẽ không để ý, cũng không có phản ứng kích động như lúc ban đầu, mọi người chính là nên làm gì thì làm cái đó.
Đến ngày thứ mười một, bọn An Tử Nhiên lại đến lần nữa cũng không có khiến cho các hương dân bài xích, bất quá lúc này đây bọn họ là có chuẩn bị mà đến.
Hương dân phụ cận bờ sông Tân là điển hình đại biểu nhất.
Bởi vì bọn họ là nhóm hương dân đầu tiên bị Tử Vĩ Nghiệp mệnh lệnh trồng lúa nước, cho nên mới có tính đại biểu, ở trong lòng các hương dân khác liền có một loại cảm giác đem bọn họ trở thành khoe khoang.
Nhưng mà lúa nước không phải nói trồng là có thể trồng, lúc ấy bọn họ vừa mới thu gặt xong lúa nước trong ruộng vẫn chưa tới một tháng, mạ trong ruộng lúa vừa mới gieo trồng tiếp hai mươi ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876098/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.