Sùng Minh ngày 1 tháng 9 năm 27
Sùng Minh đế tại vị 27 năm, tuy rằng ngu ngốc vô năng, nhưng đại thần cùng các hoàng tử cũng không phải đèn hết dầu, cho nên dù ông thường hay đưa ra một vài quyết định hoang đường, nhưng làm Hoàng thành – Quân Tử thành vẫn rộn ràng nhộn nhịp như trước.
Trên đường che kín đầu người, khua chiêng gõ trống, tiếng thét rao hàng của người bán hàng rong, mọi âm thanh giao trộn lẫn nhau trở thành một cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Nhưng dưới mảnh phồn vinh này, có một cái phố lại đầy ấp người, thậm chí còn có rất nhiều người đang không ngừng cuồn cuộn tiến vào, cái phố kia được gọi là Tiêu Kim phố.
“Đại Hắc.”
Ven đường, một nam tử dung mạo tuấn lãng ăn mặc sang trọng đột nhiên hô lên một cái tên.
Hộ vệ mặc quần áo màu đen đứng sau lưng hắn lập tức tiến lên một bước, “Công tử, có gì dặn dò?”
Nam tử tuấn lãng nhìn đám người không ngừng vội vàng đi ngang qua bọn họ, có vài người có vẻ rất sốt ruốt chen lấn vào trong đám người, nếu bọn họ không lùi kịp, đã bị đụng phải vài lần, nhưng nam tử thực tò mò, tình huống này là có chuyện lớn gì xảy ra sao?
“Đi hỏi thăm xem có chuyện gì xảy ra?”
“Vâng, công tử!”
Hắc y hộ vệ nói xong liền tóm lấy một người trẻ tuổi đúng lúc đang chuẩn bị chạy qua trước mắt bọn họ.
Người trẻ tuổi tự dưng bị tóm lấy bực bội quay đầu lại, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876047/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.