Ngày thứ ba, Phó Vô Thiên tuân thủ hứa hẹn giúp hắn vẽ nốt năm đồ án còn dang dở.
Dù đóng tại biên quan hơn mười năm, nhưng những thứ này y đều đã học qua, hằng năm tại biên quan cũng không quên luyện tập.
Người ngoài đa phần nghĩ y là dạng mãng phu, chính là những quan to quý vẫn luôn ở tại Quân tử thành chưa chắc trong bụng đã nhiều mực nước (như kiểu một thân tài hoa, một bụng văn chương) hơn y.
Biết y có thể vẽ, An Tử Nhiên cũng không băn khoăn nhiều nữa, trực tiếp mô tả đồ án mình muốn vẽ ra, tương đối phức tạp, nếu không am hiểu thì rất khó vẽ được, đời trước hắn cũng đã từng vẽ phác hoạ vài thứ đơn giản, nhưng nếu dùng đến bút lông thì quả thực vô phương.
Phó Vô Thiên nghe hắn giảng giải xong không có bắt đầu ngay, trầm mặc một lát mới lên tiếng:”Vương phi nói lại một lần nữa xem sao?”
An Tử Nhiên tựa hồ đã sớm đoán được, lập tức nói:”Ta là muốn vẽ một đôi lão phu phụ cùng nhi tử, không cần quá lớn, chiều dài tốt nhất không cần vượt quá tám ly mễ, rộng cũng không cần quá bốn ly mễ.” Dứt lời còn sợ y không rõ liền dùng tay ước lượng một chút.
(Theo ta tìm được ly mễ này tức là li, 1 li vào khoảng 1/3 mm. Vẽ thế này lại còn bằng bút lông thì thánh mới hold nổi).
“… Vương phi, ngươi là đang trả thù bổn Vương ngày hôm qua khiến ngươi không xuống giường được đi?”
Phó Vô Thiên nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876032/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.