Ngày hôm sau, đoàn người rốt cuộc đến An Viễn Huyền.
Đêm hôm qua họ nghỉ ngơi tại một trấn nhỏ, trụ lại khách điếm một đêm, sáng sớm hôm nay liền xuất phát, chỉ mất nửa canh giờ là tới nơi (1 canh giờ = 2 tiếng đồng hồ, nửa canh giờ = 1 tiếng đồng hồ),nông dân An Viễn Huyền có thói quen thức khuya dậy sớm, trời còn chưa sáng cũng đã có thể nhìn thấy thân ảnh họ.
Xét về địa lý An Viễn Huyền không quá hẻo lánh, ngẫu nhiên sẽ gặp một vài thương đội đi qua, nhưng dù sao đó cũng chỉ là đoàn xe thương nhân, hiển nhiên sẽ không quá mức xa hoa, bởi vậy khi đoàn xe Phó Vương phủ dừng lại một hồi, thẳng đến khi xe ngựa đi khuất sau ngã tư đường, họ mới thu hồi tầm mắt, vừa bàn tán vừa canh tác.
Xe rất nhanh dừng lại trước đại môn An gia.
Người gác cổng bộ dáng chán nản nhất thời giật mình đứng bật dậy, vẻ mặt khẩn trương nhìn chằm chằm vào xe ngựa, hắn chưa từng thấy qua xe ngựa xa hoa như vậy, hơn nữa An gia cũng không có xe ngựa tốt như vậy, vì vậy hắn không ngờ An Đại thiếu gia trở lại, thẳng đến khi An Tử Nhiên được Phó Vô Thiên đỡ xuống xe, cằm cũng đã rụng đầy đất.
“Đại thiếu gia, ngài đã trở lại.”
Người gác cổng chân tay luống cuống nhìn An Tử Nhiên đi tới trước mặt hắn.
An Tử Nhiên hỏi:”Khoảng thời gian ta không ở trong phủ, có phát sinh đại sự gì không?”
Người gác cổng theo bản năng lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2875949/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.