Sáng sớm, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào trong phòng.
An Tử Nhiên tỉnh dậy vào giờ Tỵ (9-11h),ánh sáng tràn ngập làm hắn phải nheo mắt lại, bình thường chưa tới giờ Thìn (5-7h) hắn đã dậy, tối hôm qua quả nhiên vẫn rất mệt mỏi.
Âm thanh ‘Chi nha’ (tiếng mở cửa) từ gian ngoài truyền vào, vừa quay đầu đã thấy Phó Vô Thiên một thân hắc y đang đi tới, từ biểu tình không nhìn ra y đang nghĩ gì, nhưng tư thế đi đứng thoải mái lại tố cáo tâm tình thư sướng của y hiện tại, đối lập là thân thể mình có chút bủn rủn, trong lòng hắn trỗi lên một sự mất hứng khó hiểu.
“Vương phi, tỉnh.”
Phó Vô Thiên đi tới, theo sau y là hai nha hoàn, trên tay là đồ rửa mặt, sau khi đặt xuống thì bị y vẫy lui.
Hai nha hoàn phi thường tự giác, trong lúc đi lại thậm chí còn không ngẩng đầu lên.
An Tử Nhiên nhìn Phó Vô thiên đi đến bên bồn rửa mặt, đem khăn mặt vắt khô, sau đi về phía hắn, An Tử Nhiên không để y kịp mở miệng đã nói:”Ta tự mình tới.”
Dứt lời liền rời giường, trên người đã ăn mặc thỏa đáng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình tiết cảnh xuân chợt lộ gì gì đó, An Tử Nhiên cường ngạnh lấy khăn lông từ tay Phó Vô Thiên, bắt đầu rửa mặt.
Phó Vô Thiên lẳng lặng nhìn Vương phi nhà mình lộ ra thần sắc quật cường.
An Tử Nhiên biết Phó Vô Thiên đang nhìn hắn, tận lực xem nhẹ đạo ánh mắt qua lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2875936/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.