Bảy ngày sau, An Thường Đức mang theo một thân phong trần mệt mỏi chạy về An Viễn Huyền. 
Đi từ Vĩnh Châu về An Viễn Huyền cũng mất tới hai ngày cưỡi ngựa. 
Bất quá gia đình An Thường Đức cũng không phải loại khá giả gì, đặc biệt là sau khi An Thường Phú qua đời, lúc trước họ còn có thể mặt dày mày dạn đến tìm An Thường Phú đòi ngân lượng, còn hiện tại, họ đã hai tháng không có ngân lượng, muốn một con ngựa chạy nhanh cũng không được, cuối cùng phải đi nhờ những thương đội tới Vĩnh Châu phủ hoặc thuận đường qua đó. 
Tốc độ của thương đội tương đối chậm, tốn nhiều thời gian hơn là vợ chồng An Thường Đức dự tính. 
Trở về cùng An Thường Đức còn có thân tín của Giang Tri phủ, hắn gọi là Tiền Hữu Hảo, bộ dạng bình thường, ánh mắt lại có vẻ khôn khéo, Giang Trung Đình đem việc đối phó với An gia giao toàn bộ cho hắn. 
Buổi chiều, An Thường Đức cùng Tiền Hữu Hảo đến Huyện nha tìm Trương Huyện lệnh. 
Trương Huyện lệnh vừa nghe An Thường Đức mang theo tâm phúc của Tri phủ Vĩnh Châu lập tức đi gặp, vừa nghe xong ý đồ của họ, trong lòng sớm đã đoán được mà nói cho họ một chuyện. 
“Thường Đức huynh đệ, Tiền đại nhân, hai người xin hãy đợi đã.” 
An Thường Đức cho rằng hắn lại từ chối, lần trước cũng vậy, nhưng mà lần này hắn đã nắm chắc mọi việc trong tay, liền cả giận nói:”Trương Huyện lệnh, ta biết ngươi sợ rước họa vào thân, nhưng hiện giờ chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2875891/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.