Nghe được câu trả lời của Trương Liên Đường, Tiết Thanh ơ một tiếng.
"Ta cảm thấy là mỗi người mỗi vẻ." Nàng nói: "Không phải nói là đều đẹp hết à?"
Trương Liên Đường cười ha ha, nói: "Trước kia ngươi xấu xí như vậy, ta không chê, giờ đừng có soi mói."
Tiết Thanh nói: "Trước kia sao ta xấu xí được?"
Trương Liên Đường còn thật sự hồi tưởng lại.
"Được rồi, được rồi." Tiết Thanh nói: "Phục các ngươi đấy." Giơ tay thi lễ.
Vẫn là lễ nghi của nam nhi.
Trương Liên Đường cười, cũng giơ tay thi lễ.
"Còn nữa, giữa trưa ngày kia ta đi Tàng Thư các." Tiết Thanh nói.
Đây là trả lời chuyện Khúc Bạch mà Trương Liên Đường nói ban nãy. Trương Liên Đường đáp vâng, cúi người thi lễ.
Tiết Thanh không đáp lễ, khoát tay: "Đi đi." Xoay người chầm chậm bước đi.
Một lát sau Trương Liên Đường mới đứng thẳng người dậy, ngẩng đầu nhìn bóng thiếu niên kia đi xa trong màn đêm.
Đây là lần cuối cùng Tiết Thanh đến Tri Tri đường, sau này gặp lại chính là Bảo Chương đế cơ, là điện hạ, là bệ hạ.
Ai có thể ngờ được mùa xuân bốn năm trước, tên thiếu niên gầy gò nhỏ bé sống trong ngõ nhỏ khu nhà Quách gia ở phía tây phủ Trường An, chơi xúc cúc với một đám trẻ con, nay sẽ biến thành hoàng đế Đại Chu.
Cuộc sống này thật là rất thú vị, thật hay.
Trương Liên Đường mỉm cười, xoay người chậm rãi bước đi.
Đêm càng sâu, tiếng ồn ào náo nhiệt dần rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999971/quyen-3-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.