"Thứ hắn thực sự muốn giết không phải là ta, mà là sự tồn tại của Hoàng Tự."
Tứ đại sư nói.
"Các ngươi biết rõ lai lịch của Hoàng Tự rồi chứ?"
Tống Anh nhìn ông ta, ánh mắt còn mờ mịt như linh hồn đã thoát xác, không nói gì.
"Lưu Bang chém bạch xà, Lã hậu nhìn đám mây." Tiết Thanh dựa vào núi đá nói.
Truyền thuyết kể rằng lúc trước hòa thượng nhìn thấy cao tổ Đại Chu có tài đế vương nên mới cứu giúp rồi truyền sách thụ nghiệp, giống tất cả các truyền kỳ về nhiều vị đế vương trong lịch sử.
Đây cũng là lai lịch của Hoàng Tự mà thiên hạ đều biết rõ.
Tần Đàm Công nói: "Hoàng Tự vốn là nơi một vị ẩn sĩ ở. Ẩn sĩ bác tài đa học, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, đã giúp cao tổ."
Truyền kỳ là truyền kỳ, xuyên qua truyền kỳ còn có chân tướng.
Tứ đại sư nói: "Bác tài trợ giúp là thật, Lã hậu xem mây cũng là thật, tạo nên sự thống trị cho đế vương, không rời được thật giả."
Tần Đàm Công vâng một tiếng, cung kính nói: "Nếu không có Hoàng Tự, Sở thị Đại Chu đã chết ở những năm cuối của Đại Tề rồi."
Tứ đại sư nói: "Lúc trước tiên sư cứu ngài ấy đã dạy ngài ấy thiên văn địa lý. Cao tổ cũng là người có tài hơn người, có thể trở thành đế vương, tạo nên bá nghiệp, không chỉ nhờ có cơ duyên. Nếu bản thân cao tổ là kẻ vô dụng, có dạy những thiên văn địa lý kia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999948/quyen-3-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.