Thương Sơn là nơi mà Tứ đại sư đã hẹn, nhưng lúc này Tứ đại sư không xuất hiện, còn kẻ xuất hiện trước mặt lại là một kẻ không nên xuất hiện ở chỗ này.
Tần Đàm Công, vốn bị giam trong nhà tù với vô số xích sắt quấn người, nay đã không còn xích sắt, không mặc áo tù nhân, mà mặc quan bào màu đỏ thẫm, nhàn nhã ngồi uống rượu.
Đây là cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ cỡ nào.
Nhưng hai nữ tử trước mặt lại không hề kêu lên sợ hãi, cũng không phẫn nộ mà chất vấn.
Tuy sắc mặt Tống Anh thay đổi nhưng nàng ta không nói gì cả, không bước thêm bước nào nữa.
Tiết Thanh thì càng tò mò, hỏi là ai nói câu đó, dường như đây là vấn đề khiến người ta chú ý nhất.
Phản ứng này của các nàng phải nói là kỳ quái.
Tần Đàm Công không kinh ngạc, chất vấn hay trào phúng.
"Không phải ta nói." Hắn ôn hòa, mỉm cười nói: "Là tiên đế nói."
Tiên đế à.
Tiết Thanh càng thêm tò mò, bước tới trước một bước: "Ông ta nói giống ta hả? Từng câu từng chữ? Ông ta nói như thế nào?"
Thoạt trông nàng rất để ý vấn đề này, cũng không ra vẻ trấn định tùy ý.
Tần Đàm Công nhìn nàng, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Đương nhiên không phải giống hẳn, là có một câu là có việc thì nói ngay tại đó, đừng có hẹn ngày, đừng có tìm đến cái nơi như thế này. Đại khái là vậy."
Không phải hai câu nói rõ ràng dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999939/quyen-3-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.