Ngọn lửa ở trong ngôi miếu đổ nát không ngừng lay động, gió rét từ phía bên này của ngôi miếu thổi qua phía bên kia tạo ra những âm thanh kỳ quái, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm chạy qua, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến Tần Mai đang ngồi bên đống lửa.
Áo choàng lớn che hết cả người, mũ sụp xuống che hết khuôn mặt, ngồi ở phía trước tượng phật không hề nhúc nhích, tựa hồ như một bức tượng.
Gió lạnh lại một lần nữa gào thét mà thổi qua, bên cạnh đống lửa đang lay động có một bóng người ngồi xuống, sau đó phập phập hai tiếng, hai cành cây cắm xuống đất, một đoạn gậy sắt bắc ngang qua đống lửa, bên trên là hai nửa thân gà rừng đã được sơ chế sạch sẽ, không bao lâu trên đống lửa liền vang lên tiếng dầu xì xèo, mùi hương cũng từ từ tràn ngập khắp căn miếu hoang, khiến cho làn gió lạnh cũng trở nên mềm mại hơn.
Bàn tay nhẹ nhàng chuyển động gậy sắt, mùi thơm càng lúc càng nồng, bóng người ngồi bên bếp lửa càng ngày càng thêm hài lòng, nhẹ nhàng lắc đầu, y y nha nha hát lên...
“Ta có một con lừa, từ trước đến nay chưa cưỡi bao giờ...”
“Ta chỗ này có thể so sánh với Lưu Hải ca nha, Hồ đại tỷ, vợ của ta...”
“Ta có phải là người chàng yêu thương nhất không, chàng vì sao không nói một lời...”
Khi mà một bài hát với giai điệu kỳ lạ khác chuẩn bị vang lên, bức tượng đất phía trước tượng phật vung áo choàng ra, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999849/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.