Lạch cạch một tiếng, khúc xương bị vứt lên trên bàn, thịt không chỉ bị gặm sạch mà khúc xương cũng bị cắn đến nỗi bị lõm xuống rất nhiều chỗ.
"Ngươi cũng thật là giỏi." Nữ tử ngồi nghiêng ở một bên thán phục, tay chống cằm, mắt cong cong long lanh như con bướm đang bay lượn.
Dân chúng đi ngang qua cửa chỉ hơi nhìn sang rồi không chú ý nữa, những nam nhân ngốc nghếch này chỉ thích nghe những lời như vậy nên mới bị nữ nhân lừa gạt mất tiền, thật đáng đời.
Có điều bọn họ vẫn chưa nhìn thấy người đàn ông được khen ngợi kia móc túi tiền ra vung tiền như rác, trái lại lại thấy lạch cạch một tiếng, tay hắn đè xuống một khúc xương trong mâm.
Một đầu khác của khúc xương bị nữ nhân kia cầm lấy.
"Không phải nói mời ta à?" Nữ tử không hiểu hỏi: " Chẳng lẽ Tần thiếu gia là mời ta nhìn ngươi ăn cơm hả?"
Nam tử ngẩng đầu lên, lộ ra sống mũi thẳng tắp, khuôn mặt này chỉ lộ ra một nửa nhưng mũ trùm đen cũng không cách nào che hết đi vẻ mặt hơi kinh ngạc của hắn.
"Tiền thưởng của ngươi chỉ đủ để uống một bát canh." Tần Mai nói, giương giọng hô lên với bên trong lấy thêm canh dê, nghe thấy chủ quán từ bên trong lớn tiếng đáp vâng.
"Muốn trách thì trách Tiết Thanh ngươi không đáng giá." Hắn tiếp tục nói, vẻ mặt xem thường: "Nhìn dáng vẻ không đáng giá này của ngươi." Dứt lời thân thể hơi nghiêng một chút, trên tay dùng sức…
Tiết Thanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999840/quyen-3-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.