Những người này? Xử lý? Ánh mắt Tống Nguyên dại ra, ngưng đọng nhìn sang, tình huống như thế nào mà phải xử lý một số người? Tất nhiên là chuyện không thể để người biết...
“Anh Anh, người nào? Xảy ra chuyện gì?”
Giọng nói của hắn khàn khàn vô lực, câu này là câu thứ nhất từ khi tang lễ được chuẩn bị tới nay. Tống Anh nói:
“Hôm nay mẹ phát bệnh ở trong sân.”
Từ khi nhận được tin tức Tống phu nhân không khỏe đến xác nhận đã chết, Tống Nguyên đau khổ không quản chuyện gì cả, Tống phu nhân phát bệnh như thế nào, xảy ra chuyện gì, trước khi lâm chung nói những gì, hắn không biết cũng chưa từng hỏi tới. Lúc này nghe nói phát bệnh ở trong sân, vẻ mặt không khỏi ngẩn ra, sau đó chợt nghĩ đến cái gì, sắc mặt tái xanh, vẻ mặt đau khổ tan biến, thân mình cứng đờ cũng dần dần run rẩy.
“Nàng, nàng lại muốn...”
Giọng của hắn run run cơ hồ nói không ra lời, hiển nhiên đã hiểu cái gì. Tống Anh nói:
“Buổi tối lúc chúng ta nói chuyện Tiết Thanh bị ám sát hẳn là bị mẹ nghe được, buổi sáng nhân lúc con chăm sóc Hổ Tử chạy ra ngoài, ngã ở bên đường hẻm.”
Thân thể yếu như vậy, vốn không thể đi ra ngoài, huống chi tâm thần còn rối loạn, tinh khí dự trữ nuôi dưỡng tự nhiên sẽ tán loạn... Tống Nguyên đưa tay che mặt, tiếng khóc đã ngừng lại từ trong ngón tay tràn ra lần nữa, cả người run rẩy.
“Nàng rốt cuộc vẫn là vì chuyện này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999761/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.