Trận thi đấu xúc cúc trong Bắc Ngõa khiến cả nửa kinh thành ùa nhau tới xem. Nhưng cũng có rất nhiều người không tới xem, bởi quá trình không quan trọng, bọn họ chỉ quan tâm kết quả.
Hoa viên Vương gia từ náo nhiệt ồn ào trở nên yên lặng. Tiếng cười nói trong thư phòng Vương Liệt Dương thì vẫn như trước. Bọn họ uống trà, đàm luận thi từ, triều chính và văn thơ. Kể từ khi Tiết Thanh nhận lời thi đấu xúc cúc với Tác Thịnh Huyền rồi rời khỏi Vương gia, không ai nhắc lại chuyện này và cái tên Tiết Thanh cả.
Chuyện này và cả Tiết Thanh chưa đủ tư cách khiến bọn họ nhắc lại thêm một lần nữa. Không chờ đợi, không cười nhạo.
Khi kết quả được báo lại thì tiếng cười nói trong thư phòng ngừng lại.
"Thắng à." Vương Liệt Dương nói: "Không tệ, không tệ! Những thiếu niên này cũng giỏi đấy."
Những người khác cũng cười. Có người hỏi quá trình thi đấu. Người tới kể lại. Căn phòng trở nên yên tĩnh.
"Người trẻ tuổi đúng là nóng tính." Vương Liệt Dương cười nói: "Đi xem nào, lúc chơi xúc cúc mà lỡ va chạm nhau thì còn tha thứ được. Nhưng đá xong mà đánh nhau sẽ mất mặt lắm."
Đây là muốn che chở Tiết Thanh và đám thiếu niên phủ Trường An rồi. Người ngồi đây không kinh ngạc. Với bọn họ, đây là chuyện nhỏ.
"Ta không thích thiếu niên." Một lão già dựa vào ghế gật gà gật gù lẩm bẩm: "Bọn chúng luôn làm mấy chuyện ngu xuẩn, chỉ biết gây rắc rối."
Trong vườn rau Trần gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999646/quyen-2-chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.