"Chuyện là như vậy đó."
Ngô quản gia bước vào, vừa lau mồ hôi vừa kể lại.
"Thương nhân phủ Trường An chúng ta nhận được tin rằng trong kỳ thi quân tử ở Huỳnh Sa Đạo, thí sinh phủ Trường An đã lập nên thành tích cao..."
"Toàn bộ được mười điểm ở lễ khoa..."
"Không ít người được điểm cao ở nhạc khoa... Lợi hại nhất đương nhiên là Thanh Tử thiếu gia... Trong nhạc khoa, hắn..."
Ngô quản gia kể tới đây, Quách Bảo Nhi, đang ngồi bên cạnh Quách đại phu nhân, hét to lên: "A, đừng kể nữa." Rồi giơ tay che mặt.
Quách đại phu nhân ôm lấy nàng ta, khẽ vỗ. Quách Hoài Xuân thì trừng nàng một cái rồi che miệng lại. Cười đến không khép được miệng.
Ngô quản gia nói: "Tiểu thư, còn chưa tới... Ở nhạc khoa, đầu tiên Thanh Tử thiếu gia dùng một khúc Lan Lăng Vương Nhập Trận khiến mọi người khiếp sợ... Sau đó...." Hắn nhìn Quách Bảo Nhi, cười.
Quách Bảo Nhi lại hét lên một tiếng rồi dựa vào vai Quách đại phu nhân. Quách Hoài Xuân lại trừng một cái rồi giục: "Mau kể đi."
"Thanh Tử thiếu gia." Ngô quản gia nói, rồi phất tay áo, ước chừng là học động tác của người kẻ chuyện ngoài kia, giọng cất cao, vẻ mặt kích động: "Sau đó ở trong kỳ nghệ, đại chiến bốn trăm hiệp với thái tử Tây Lương Tác Thịnh Huyền! Dùng một ván cờ khiến thái tử Tây Lương hộc máu mà nhận thua!"
Quách Hoài Xuân lập tức thấy toàn thân nổi da gà.
Chẳng hiểu tại sao mà nghe được câu kể ấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999549/quyen-2-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.